~ Heo ~
Khi đó, ván bài quan đã chờ rồi. Ngài xơi xong bát yến vừa xong, ngồi khểnh vuốt râu rung đùi, mắt đang mãi trông đĩa nọc, bỗng nghe ngoài xa tiếng kêu vang dậy trời đất. mọi người đều giật nảy mình, quan vẫn điềm nhiên, chỉ lăm le chờ người ta bốc trúng quân mình chờ mà hạ, Vì ngài sắp ù to. Có người khẽ nói: – Bẩm, dễ có khi đê vỡ? Ngài cau mặt, gắt rằng: – Mặc kệ! Rồi ngồi xếp bài lại, quay gối dựa sang bên phải, nghiêng mình bảo thầy đề lại: Có ăn không thì bốc chứ? Thầy đề vội vàng : Dạ, bẩm bốc.
*phương thức biểu đạt trong đoạn trích
=> Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là tự sự
*phép so sánh ( trong bài ) TƯƠNG PHẢN, ĐỐI LẬP
=> hình ảnh đối lập của người dân : đang vật lộn, chống chọi với thiên tai, bão lũ
=> hình ảnh quan phụ mẫu : thản nhiên, ung dung chơi bài , không lo nghĩ đến nhân dân
hình ảnh người dân >< hình ảnh tên quan phụ mẫu
+ tác dụng : cho thấy được mức độ vô trách nhiệm, táng tận lương tâm của tên quan phụ mẫu trước cảnh nghìn sầu muôn thảm của nhân dân
*phương thức biểu đạt ( toàn bài )
=> tự sự, miêu tả, biểu cảm
CHÚC BẠN HỌC TỐT
~ We are one ~
No copy !!!!
CHO MÌNH XIN HAY NHẤT NHÉ