Khổ thơ cuối bài thơ “ Ánh trăng “ đã mang đến cho ta bài học sâu sắc về lối sống ân tình thủy chung với quá khứ . Nhân vật chính được nhắc đến trong bài thơ là một người lính xa chiến trường đã lâu , nay hoà bình lập lại thì người lính ấy dần quên đi những năm tháng khốn khó năm nào. Tác phẩm đã rất thành công khi xây dựng tình huống gặp gỡ đầy bất ngờ giữa người lính và vầng trăng. Chính trong cuộc gặp gỡ ấy, người lính phải giật mình nhận ra sự thờ ơ, quên lãng và vô tâm của chính mình . Dù vậy nhưng trăng không hề oán trách người lính một lời . Nhưng chính sự im lặng ấy của vầng trăng lại là cái im lặng đầy nghiêm khắc để người lính nhận ra sai lầm để sửa chữa và hoàn thiện mình hơn.Như vậy, có thể khẳng định khổ cuối bài thơ là lời nhắc nhở chân thành và sâu sắc mà tác phẩm gửi gắm.
Khởi ngữ : chính trong cuộc gặp gỡ ấy.
Phép nối : Dù vậy
Bn có thể cho mik 5* và ctlhn đc ko nek :)
Chúc bn hc tốt ^^