Đọc văn bản "Bức tranh của em gái tôi "của nhà văn Tạ Văn Duy , nhân vật để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất là Kiều Phương - một cô bé hồn nhiên nhí nhảnh. Cô có năng khiếu hội họa bẩm sinh nhưng điều đã khiến anh trai cô có nhiều mặc cảm tự ti và dần lạnh nhạt với cô bé. Nhưng Kiều Phương thì vẫn luôn yêu thương và kính trọng anh mình. Bức tranh đạt giải nhất của cô bé chính là lấy cảm hứng từ tình yêu và sự kính trọng ấy. Nhờ tấm lòng nhân hậu và đầy bao dung, Kiều Phương đã cảm hóa được người anh; giúp anh nhận ra cái sai của mình.
→ Đánh dấu ranh giới giữa các vế của một câu ghép co cấu tạo phức tạp