Tôi được sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn, từ nhỏ bố mẹ tôi đã luôn dặn tôi rằng phải cố gắng học tập để sau này không khổ giống bố mẹ tôi bây giờ. Tôi đã làm theo lời bố mẹ, chỉ biết học và học. kết quả là năm nào tôi cũng đứng nhất lớp. Có điều tôi không chơi với bạn nào cả. Cho đến một ngày, tôi gặp Trang. Tình bạn giữa tôi và Trang cũng đã trãi qua những kỉ niệm khó phai.
Tôi còn nhớ như in, vào năm tôi học lớp …..,có một bạn mới chuyển vào lớp tôi. Lần đầu bạn ấy vào lớp cô giáo giới thiệu bạn ấy tên là Trang ở lớp 8/2 chuyển sang. Nhìn bạn ấy hiền quá, tôi thấy tò mò không biết bạn ấy học có giỏi không? Vì tôi không thích ai học giỏi hơn tôi cả. Thật bất ngờ khi cô giáo bảo bạn ấy ngồi gần tôi, cô dặn tôi phải giúp đỡ bạn ấy học tập.
Giờ ra chơi buổi học hôm ấy, vẫn thói quen cũ tôi ngồi đọc sách. Thật ngạc nhiên khi Trang cũng không ra chơi, cứ ngồi bên cạnh nhìn tôi một lúc lâu, thấy vậy tôi quay sang hỏi "bạn nhìn gì vậy", Trang mỉm cười nói "đó là quyển sách tớ thích nhất, tớ đã từng ước mơ mình được đọc nó dù chỉ một lần". Thì ra Trang rất thích quyển sách tôi đang đọc, tôi cũng rất thích nó. Tôi nói với Trang "nếu bạn thích thì đọc xong tớ sẽ cho bạn mượn". Trang cười nhẹ: "Thật nhé!". Cuối giờ tôi đưa sách cho Trang, bạn ấy cảm ơn tôi rồi phấn khởi cho sách vào cặp.
Từ đó, tôi và Trang chơi rất thân với nhau. Chúng tôi cùng nhau học tập, tôi học giỏi nên tôi sẽ dạy cho Trang những kiến thức mà tôi biết, và cho Trang mượn những cuốn sách tôi đã đọc xong rồi. Cuối tuần được nghỉ tôi thường sang nhà Trang chơi và giúp đỡ bà nội của Trang nhổ tóc sâu. Chúng tôi hợp nhau đến từng sở thích về món ăn, đọc sách và nghe nhạc nữa. Đối với tôi, Trang là một người bạn tốt và vô cùng đáng mến. Thực sự thì chưa bao giờ tôi cảm thấy tâm trạng mình lại thoải mái đến thế, tôi đã lắng nghe nhiều hơn và chia sẻ nhiều hơn. Từ ngày có Trang là bạn, tôi không còn ngồi một mình một góc nữa. Đến giờ ra chơi, chúng tôi ra sân chơi nhảy dây, kéo co với các bạn rất vui. Trang đã làm cho tôi thay đổi, bạn ấy nói với tôi rằng "dù cuộc sống có khó khăn đến mấy thì chúng ta vẫn luôn phải cười vui vẻ". Tôi đã thay đổi cách suy nghĩ từ khi chơi với Trang. Bạn ấy đã khiến cuộc sống của tôi thú vị hơn rất nhiều, tôi thấy mình sống thoải mái hơn và cười nhiều hơn.
Ngỡ tưởng tôi và Trang sẽ ở gần nhau một quãng đường dài hơn nữa, nhưng không may là ước mơ đó không thành hiện thực.Tới năm lớp 5, ba mẹ Trang quyết định lên Hà Nội để làm ăn, sinh sống. Tất nhiên là cả Trang cũng sẽ theo ba mẹ lên đó học tập. Và bọn tôi đã lưu luyến và bịn rịn chia tay nhau từ hồi đó. Suốt 2 năm trời, chúng tôi không có bất kỳ một liên lạc nào với nhau. Bất ngờ một hôm(khi đó tôi đã lên lớp 8), trên đường đi học về, ghé vào công viên gần nhà,tôi bắt gặp một bóng dáng thật thân thương làm sao!
Hôm đó là một buổi chiều mùa thu. Gió thổi nhẹ. Mây êm đềm trôi. Bầu trời mùa thu trong vắt. Không khí trong lành và mát mẻ. Buổi học chiều nay tan sớm, tôi thong thả đi bộ về nhà. Vừa đi tôi vừa cảm nhận không gian thơ mộng và đầy lãng mạn của buổi chiều thu. Một không gian gợi lên trong tâm hồn tôi một chút man mác buồn. Tôi đi qua khu công viên của khu phố nhà tôi. Thu mà nên trong công viên phủ đầy một màu vàng đỏ của lá. Những chiếc lá khô lìa cành, phủ kín trên mặt đất trong công viên. Gió lướt qua tới đâu là là khẽ khàng đáp xuống mặt đất tới đấy. Phải rồi!Đây là công viên – nơi có nhiều kỷ niệm của em và Trang nhất. Là nơi chúng tôi chơi với nhau. Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã 2 năm rồi, tôi không gặp lại Trang. Nghĩ tới đó mà lòng tôi trào lên một nỗi buồn trống vắng, không thể gọi được tên. Miên man theo dòng hồi tưởng, tôi đi mãi dọc theo công viên và... tôi bất ngờ bắt gặp một dáng hình quen thuộc đang đứng ngay trước mặt.Tôi ngẩng đầu lên để xem đó là ai.Thật bất ngờ!Đó là Trang,tôi đã được gặp lại cô bạn thân nhất của mình sau bao ngày xa cách. Cuộc gặp gỡ khi đó để lại trong tôi rất nhiều cảm xúc khó phai mờ.
Trang không thay đổi là mấy. Vẫn là dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn của hai năm trước. Chỉ có điều là Trang đã cao hơn trước rất nhiều, thực sự rất ra dáng một cô thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp. Khuôn mặt vẫn phúc hậu, dễ thương và rạng ngời như mọi khi.
- Nguyên. Lâu rồi không gặp cậu – Trang cất giọng hỏi
Vẫn là giọng nói nhẹ nhàng và ấm áp đó. Khi ấy,tôi thực sự không kìm được nước mắt vì xúc động.Tôi chạy tới thật nhanh, ôm chầm lấy Trang mà khóc nức lên.Tôi mếu máo:
- Trang à. Cậu về rồi! Mình rất nhớ cậu đó!
- Thôi nào, đừng khóc chứ. Mình về rồi nè – Trang an ủi em.
Chúng tôi ra chỗ xích đu năm xưa hai đứa vẫn hay chơi với nhau để ngồi nói chuyện. Tôi cất tiếng hỏi trước:
- Hai năm qua, cậu vẫn sống tốt chứ?
Nghe em hỏi, Trang tủm tỉm cười. Nụ cười tỏa nắng và dịu dàng của Trang đây rồi, không lẫn vào đâu được. Trang đáp:
- Mình sống tốt lắm. Môi trường học tập trên Hà Nội cũng ổn lắm. Ban đầu lên đấy thì mình không quen lắm nhưng dần dần mình quen được thêm rất nhiều bạn mới. Còn Nguyên thì sao? Cậu sao rồi?
Tôi cười:
- Mình cũng thế. Tình hình học tập và cuộc sống đều rất tốt. Gia đình mình vẫn khỏe mạnh lắm. Chỉ có điều, cậu ra đi đột ngột quá nên mình cảm thấy trống vắng và buồn lắm. Hai năm qua không có một chút liên lạc hay thông tin liên qua tới cậu làm mình thấy khá lo lắng.
- Mình không sao. Mình cũng rất nhớ cậu. Hôm nay, mình về quê thăm ông bà nên tiện mình xin phép ba mẹ cho mình về chơi với cậu một tuần. Một tuần lận đấy nha. Mình ngủ tạm ở nhà cậu một tuần được chứ?
Tôi vui mừng khôn xiết:
- Tất nhiên là được rồi. Ở bao lâu cũng được hết.
Sau đó, tôi và Trang có một tuần để bên nhau. Một tuần để ôn lại những kỷ niệm của thời ấu thơ vui đùa, chơi với nhau. Một phần tuổi thơ trong sáng, ngây thơ, hồn nhiên mà đáng yêu vô cùng.
Cuộc gặp gỡ lại người bạn thân sau bao ngày xa cách sẽ là kỷ niệm không bao giờ phai nhòa trong tâm trí em. Buổi chiều thu hôm ấy, em được gặp lại Trang – người bạn mà tôi yêu quý và trân trọng nhất.Trong cuộc đời, ai cũng có những người bạn. Gặp được người bạn tốt là niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi luôn trân trọng tình bạn giữa tôi và Trang, và chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng học tập và gìn giữ tình bạn luôn vui vẻ, bền vững.
#Camnekkk
#NO COPY
#Cho mình xin 5*+CTLHN ak