C1: PTBĐ chính được sử dụng trong văn bản là biểu cảm.
C2: Những người khách trong quán cà phê đối xử như vậy là không đúng. Trong hoàn cảnh đó ,chúng ta phải biết thương sót cho người ăn xin đó. Có thể cho người ă xin một cái bánh mì. Bánh mì không đáng giá bằng tình thương nên hãy coi trọng nó.
C3: Người bán vé số đã cho người ăn xin một đồng tiền đẹp nhất của người bán vé số kiếm được. Còn những người trong tiệm cà phê lại nhìn người ăn xin với ánh mắt lạnh lùng và không cho nổi một mẩu bánh mì.
C4: Kết thúc câu truyện rất bất ngờ. Em cứ nghĩ là người ăn xin chỉ là đi ăn xin không thôi nhưng người ăn xin lại bị câm. Đã đi ăn xin lại còn câm, người ăn xin thật tội nghiệp.
@Traitimbanggia