-ban đầu anh giật mình nhiều lần vì lo lắng đến sức khỏe của bác.
-sáng mai đã đánh trận rồi mà bác không ngủ,anh sợ bác k có sức mà đi trong câu "đêm nay bác k ngủ,lấy sức đâu mà đi"
-anh nhiều lần nói bác ngủ nhưng k đc,vì lo cho bác anh nằng nặc mời bác đi ngủ
-sau đó khi bác giải thích lí do mình k ngủ,nỗi lo lắng của bác thì anh hiểu ra và cảm thấy khâm phục bác,hiểu được tấm lòng cao thượng của bác.Rồi anh thức luôn cùng bác.=_=