a, PTBĐ chính: miêu tả
b, Bức tranh chiều xuân hiện lên trong đoạn thơ là bức tranh im lìm, vắng lặng của cảnh vật và tĩnh mịch của không gian, từ đó gợi ra một không gian đượm buồn và mênh mang tuyệt đối. Thời gian và không gian của bức tranh chiều xuân thấm đượm chút buồn, mênh mang và vắng lặng, thiếu đi sự ồn ào và nhộn nhịp của buổi chiều xuân làng quê.
c, Biện pháp tu từ ẩn dụ qua hình ảnh "rụng tơi bời". Sự rụng của hoa ẩn dụ cho việc muôn vàn sự vật dường như cũng đang rã rời, trút bỏ tàn dư cuối cùng trong cuộc sống. Từ đó, hình ảnh ẩn dụ giúp diễn tả sự buồn thương thấm đượm trong không gian làng quê, không gian cuộc sống mà tác giả gửi gắm.
d, Em thấy được tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, xúc động với những chuyển động thiên nhiên của tác giả. Dường như, tác giả cũng đang xao xuyến, rung động và truyền cảm xúc buồn, xúc động của mình vào không gian cảnh vật mênh mang.