+Nhóm 1, 3
*Đầu tiên, bà cô gợi ý cho Hồng vào thăm mẹ: ”Cười hỏi”, ”mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không?”
Tưởng đến hình ảnh mẹ, toan trả lời ”có” bởi vì ” nhớ mẹ, hình ảnh hiền từ của mẹ và do phải sống thiếu tình thương”.
- Nhưng sau đó lại ”im lặng, cúi đầu không đáp” vì nhận ra ý nghĩa cay độc trong giọng nói và nét mắt khi cười rất ”kịch” của bà cô, em cảnh giác vì hiểu rõ bản chất của bà cô.
- Sau đó, Hồng trả lời đầy bản lĩnh, thể hiện niềm tin với mẹ: ” Không! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về”
* Giọng vẫn ngọt: Sao lại không vào? Mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu!”
Hồng lại ”im lặng, cúi đầu xuống đất” nhưng lời nói thứ hai của bà cô lòng chú bé ”càng thắt lại, khóe mắt đã cay cay
* Khi cô: Vỗ vai, cười mà nói: ” Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày may vá, sắm sửa cho và thăm em bé chứ”.
” Nước mắt tôi ròng ròng rớt xuống hai bên mép rồi chan hòa đầm đìa ở cằm và ở cổ”
Hồng hỏi lại cô: ”Sao cô biết mợ con có con?”
*”Vẫn cứ tươi cười kể các chuyện”, không mảy may xúc động trước cảm xúc của cháu.
Bà cô chưa dứt câu, ”Cổ họng tôi đã nghẹn ứ, khóc không ra tiếng”.
- Hồng căm tức những cổ tục đã đày đọa mẹ. Một ý nghĩ táo tợn, bất cần, đầy phẫn nộ đã trào sôi như cơn giông tố trong lòng chú bé.
NHóm 2 + 4:
- thoáng thấy bóng một người giống mẹ, Hồng đã ”đuổi theo, gọi bối rối”
+ Bối rối vì hạnh phúc, sung sướng và vì chưa chắc chắn
+ Nếu người ngồi trên xe kéo không phải là mẹ thì thật là một điều tủi cực ghê gớm, ”khác gì cái ảo ảnh của một dòng nước trong suốt chảy dưới bóng râm đã hiện ra trước con mắt gần rạn nứt của người bộ hành đã gục giữa sa mạc”.
- Khi mẹ cầm nón vẫy: Nỗi sung sướng đến cuống quýt của bé Hồng được thể hiện ở những hành động: thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, ríu cả chân lại, òa lên khóc rồi cứ thế nức nở.
Giọt nước mắt của bé Hồng khi gặp mẹ: Khóc vì niềm vui và hạnh phúc tràn ngập.
- Khi ở trong lòng mẹ:
+ Ngoại hình: Dưới cái nhìn bằng tình yêu thương của đứa con mong nhớ mẹ, mẹ chú bé hiện ra thật đẹp, thật hiền ”gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn”, ”mẹ không còn còm cõi, xơ xác”.
+ Cảm giác của Hồng khi nằm trong lòng mẹ được hình dung rất cụ thể:
Đùi áp đùi, đầu ngả vào cánh tay – thân mật, gần gũi.
Cảm nhận được sự ấm áp mơn man khắp da thịt
Hơi quần áo, hơi thơ của mẹ thơm tho lạ thường.
+ Mong muốn của Hồng: Phải bé lại, lăn vào lòng người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng…được cảm nhận tình yêu thương, sự chăm sóc của mẹ.
+ Những lời đay nghiến của người cô bị ”chìm đi ngay” và không nghĩ ngợi gì.