"Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài:
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay”.
`=>` Bằng những ngữ thơ mộc mạc, giản dị và sự tài ba trong nghệ thuật sáng tác thơ mà Vũ Đình Liên đã xây dựng thành công hình ảnh ông đồ trong bài thơ "Ông đồ" một cách chân thực. Mở đầu khổ thơ ông đồ hiện kên với những khung cảnh vô cùng quen thuộc là vào dịp tết khi "hoa đào nở". Xuân về,ông đồ bày bút viết chữ,người thuê đến xin chữ. Đó được coi là một truyền thống lâu đời của dân tộc ta. Trong khổ đầu tiên, hình ảnh ông đồ là những việc làm quen thuộc: "bày mực tàu giấy đỏ" với không gian tấp nập,vui nhộn của mùa tết. Khổ thứ hai đã bắt đầu có sự xuất hiện của người thuê chữ. Ông đồ giờ đây được tất cả mọi người tôn trọng, quý mến và tấm tắc khen “Hoa tay thảo những nét/như phượng múa, rồng bay”. Tâm trạng của ông đồ lúc bấy giờ giờ đây chắc chắn là sự phấn khích,vui lòng với sự vui vẻ, hào hừng vô cùng khi được mọi người công nhận tài năng của mình.
`->` Câu bị động: Ông đồ giờ đây được tất cả mọi người tôn trọng, quý mến và tấm tắc khen “Hoa tay thảo những nét/như phượng múa, rồng bay”.
`->` Câu ghép: Xuân về,ông đồ bày bút viết chữ,người thuê đến xin chữ.