Câu1:Vì:
+Đây là thể thơ tự do
+Không tuân theo lối vần luật,niêm luật như các thể thơ cổ
+Khuynh hướng lãng mạn,là ý tưởng thẩm mỹ cái"tôi" của tác giả,thẩm mỹ hóa cái cuộc sống rối ren,tơi bời của xã hội nửa thực dân,nửa phong kiến là tâm trạng buồn sầu,ưu uất,lạc lõng giữa dòng đời
Câu 2: Sau chuyến đi biển miệt mài,trở về đất liền,hình ảnh người dân chài hiện lên thật đẹp đẽ;
"Dân chài lưới làn da ngâm rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm"
Không hề có dấu hiệu của sự miệt mỏi,biển đêm không khiến con người sợ hãi và yếu đuối."Làn da rám nắng" là làn da đặc trưng của người dân vùng chài,vốn đã trải qua nhiều dầu dãi nắng mưa,nay ánh lên sự mạnh mẽ.Bước xuống đất liền từ con thuyền chòng chành cập bến,các anh giống như Thạch Sanh vùng biển:"Cả thân hình nồng thở vị xa xăm".Không chỉ làn da mà còn từ ánh mắt,bàn tay,bước đi,từ "cả thân hình" đều nồng thở cái hương vị mặn mòi của biển cả."Vị xa xăm" là hương vị từ phương xa,là gió đại dương,là muối đại dương,là nắng đại dương , "xa xăm"vốn là cảm nhận của thị giác, chỉ sự xa xôi,mơ hồ; nay được kết hợp với từ chỉ xúc giác "vị" khiến cho câu thơ trở nên tinh tế vô cùng,Trong từ "nồng thở" còn như ẩn chứa 1 sức mạnh dồi dào,bền bỉ đã được tôi rèn từ lâu trong tâm hồn để từ làn da,đôi mắt ,nụ cười....đều sáng bừng sức sống
Vì chỉ có 20 điểm nên mình chỉ trả lời 2 câu thôi nhé!
Vote cho mình 5 sao và câu trả lời hay nhé!