1, -PTBĐ: biểu cảm
-thể thơ: thất ngôn trường thiên
-phong cách ngôn ngữ: trong sáng giản dị, giàu nhạc tính song cũng rất hà, súc
2, -cảm xúc của nhà thơ: sự đau đớn, niềm tiếc thương vô hạn đối với vị lãnh tụ của dân tộc VN
-bộc lộ:
+quá đau đớn và bàng hoàng trc tin bác mất nên nhà thơ ko đi nổi mà phải "Lần theo lối sỏi" từng bước,
+trc cảnh tượng đau đớn, cảnh vật như trở nên hoang vắng, mất hết linh hồn (người buồn cảnh có vui bao giờ?): chuông ơi...phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn hay trái bưởi kia vàng ngọt với ai hay thơm cho ai nữa....
3, -Giữa khung cảnh bên ngoài và lòng người có sự tương phản với nhau: Lòng người thì đau đớn xót xa, còn ở ngoài kia đang là những ngày mùa thu tươi đẹp, bầu trời trong xanh, ánh nắng lung linh chiếu rọi.
-Sự tương phản giữa khung cảnh bên ngoài và lòng người gợi bao nỗi day dứt về tính chất phi lí không thể chấp nhận được của sự mất mát. Cuộc đời càng đẹp đẽ, hấp dẫn thì sự ra đi của Bác càng gợi bao nỗi đau xót nhức nhối tâm can.