Mục đích của tác giả khi sử dụng cụm từ “nhớ vô cùng” trong câu văn: Nhớ vô cùng cái dáng lui cui của bà nội bên bếp lửa mịt mùi khói vì đun bằng củi khô. Nhớ vô cùng phiên chợ muộn, lưng áo mẹ đẫm mồ hôi chen chân mua cho được mớ rau, con cá. Nhớ vô cùng bóng cha ngồi trầm ngâm, bỏ dở dang câu chuyện mùa màng thất bát. Nhớ vô cùng hai đứa em nhường nhau miếng cơm cháy cuối cùng …
A.
B.
C.
D.

Các câu hỏi liên quan