/ @maitrang1111 #Nocopy /
Bằng ngôn ngữ giàu chất tạo hình, chỉ với hai câu thơ ngắn:
" Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan. "
tác giả đã Thế Lữ đã tái hiện vẻ đẹp bức tranh tứ bình trong nỗi nhớ của con hổ. Trước hết, hổ nhớ về hình ảnh của nó vào thới khắc đêm vàng bên bờ suối. Cụm từ " đêm vàng " gợi cho ta thấy đây là đêm tự do một thời vùng vẫy ngang dọc của chúa sơn lâm. Cảnh vật trong những đêm vàng ấy đẹp đến nao lòng. Ánh trăng như dát vàng cả khu rừng. Ánh trăng chảy tràn cả xuống dòng suối, soi tỏ dòng nước trong vắt. Trong khu rừng thiên nhiên huyền ảo ấy, hổ xuất hiện trong tư thế " say mồi " , ra bờ suối " uống ánh trăng tan " . Hổ vốn là chúa sơn lâm đầy quyền uy, sức mạnh, giờ đây dáng vẻ con hổ thật hiền lành, giống như một thi sĩ, đắm mình trong vẻ đẹp đại ngàn thơ mộng, dường như con hổ say mồi thì ít mà say trăng thì nhiều. Con hổ uống dòng nước mát như uống lấy ánh trăng tan.