Người đã cho con lũy tre để có cây đàn bầu dân tộc
Với cung thăng, cung trầm ngân lên như tiếng khóc
Đêm mùa hè trắc ẩn tiếng air u,
Cô Tấm ngày xưa còn sống đến bây giờ
Cùng đi qua chiếc cầu tre mới trở thành hoàng hậu
À ơi … à ơi …. Lời ru không bao giờ là huyền thoại
Hoàng hậu cũng ru con mình bằng tiếng hát ru
Tôi xin cảm ơn đất nước đã cho tôi dòng máu Lạc Hồng
Để tôi nghe tiếng trống đồng rung lên trong lồng ngực
Thằng Lí Thông mày làm sao hiểu được
Vì sao công chúa không cười, không nói giữa hoàng cung!
Đất nước tôi ơi! Đất nước anh hùng
Có Trường Sơn sau lưng, có Biển Đông trước mắt
Chàng Thạch Sanh dung tiếng đàn đánh tan quân giặc
Sông nước ngàn xưa còn vọng đến bây giờ.
(Theo Hồ Tĩnh Tâm)
Khoanh tròn chữ cái trước ý trả lời đúng:
Tác giả cảm ơn đất nước về điều gì?
A.a. Đã cho mình nghe tiếng đàn bầu với cung thăng, cung trầm ngân lên như tiếng khóc
B.b. Đã cho mình những câu chuyện cổ, những nhân vật cổ tích và tiếng hát ru con ngủ
C.#VALUE!
D.#VALUE!

Các câu hỏi liên quan


Cái ao làng
Tấm gương trong sáng phản chiếu những nét sinh hoạt thân quên của làng quê là cái ao làng.
Qua nhiều làng quê đất nước ta, tôi đã gặp những ao làng trong mát, đàn vịt trắng hụp bơi lơ lửng. Bên bờ ao có cây muỗn già gốc sần sùi, lá xanh tốt tỏa bóng râm che cho người làm đồng trưa tránh nắng đến ngồi nghỉ; cho trâu bồ đến nằm nhai uể oải, vẫy tai, ngoeo nguẩy đuôi xua ruồi muỗi, mắt khép hờ lim dim.
Nói đến ao làng là nhớ đến cái ao bắc bằng tấm ván có duỗi xuyên ngang lỗ cọc tre cứng đóng chắc nhô lên khỏi mặt ao. Xưa nay, cầu ao vẫn là cái dấu nối tình làng, nghĩa xóm thân thương. Nơi người già, người trẻ gặp nhau thường ngày bên cầu ao hoặc bờ ao bày tỏ câu tâm tình, bầu bạn chuyện nhà, chuyện làng xóm. Cầu ao là nơi cọ rửa, tắm giặt, gánh nước, tưới cho hoa màu, cây quả ở vườn nhà.
Tuổi thơ tôi gắn bó với ao làng từ những trưa hè oi ả, tôi từng lội, bơi, tắm mát, đùa nghịch với trẻ con cùng làng hoặc cho trâu xuống ao đầm mình khi chiều về. Có trưa nắng, tôi vo áo gối đầu nằm thiu thiu ngủ dưới bóng cây bên bờ ao nghe tiếng cá quẫy và tiếng sáo diều vo ve, lơ lửng trên trời cao xanh ngắt.
Ơi, cái ao làng thân yêu gắn bó với tôi như làn khói bếp chiều tỏa vờn mái rạ, khóm khoai nước bên hàng rào râm bụt, tiếng lợn ỉ eo cậy chuồng, rịt mũi đòi ăn. Cái ao làng chứa chan tình quê mà những ngày thơ ấu tôi từng nằm võng với mẹ tôi, ôm tôi vào long, chầm bập vỗ về rót vào tâm hồn trong trắng, thơ ngây của tôi những lời ru nồng nàn, thiết tha, mộc mạc:
Còn cò mày đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.
Vũ Duy Huân
Khoanh tròn chữ cái trước ý trả lời đúng:
Đặc điểm chung của những cái ao làng là gì?
A.a. Có nước trong mát, đàn vịt trắng hụp bơi lơ lửng.
B.b. Có gió đùa giỡn lá sen xanh bồng bềnh trên mặt nước
C.#VALUE!
D.#VALUE!


Cái ao làng
Tấm gương trong sáng phản chiếu những nét sinh hoạt thân quên của làng quê là cái ao làng.
Qua nhiều làng quê đất nước ta, tôi đã gặp những ao làng trong mát, đàn vịt trắng hụp bơi lơ lửng. Bên bờ ao có cây muỗn già gốc sần sùi, lá xanh tốt tỏa bóng râm che cho người làm đồng trưa tránh nắng đến ngồi nghỉ; cho trâu bồ đến nằm nhai uể oải, vẫy tai, ngoeo nguẩy đuôi xua ruồi muỗi, mắt khép hờ lim dim.
Nói đến ao làng là nhớ đến cái ao bắc bằng tấm ván có duỗi xuyên ngang lỗ cọc tre cứng đóng chắc nhô lên khỏi mặt ao. Xưa nay, cầu ao vẫn là cái dấu nối tình làng, nghĩa xóm thân thương. Nơi người già, người trẻ gặp nhau thường ngày bên cầu ao hoặc bờ ao bày tỏ câu tâm tình, bầu bạn chuyện nhà, chuyện làng xóm. Cầu ao là nơi cọ rửa, tắm giặt, gánh nước, tưới cho hoa màu, cây quả ở vườn nhà.
Tuổi thơ tôi gắn bó với ao làng từ những trưa hè oi ả, tôi từng lội, bơi, tắm mát, đùa nghịch với trẻ con cùng làng hoặc cho trâu xuống ao đầm mình khi chiều về. Có trưa nắng, tôi vo áo gối đầu nằm thiu thiu ngủ dưới bóng cây bên bờ ao nghe tiếng cá quẫy và tiếng sáo diều vo ve, lơ lửng trên trời cao xanh ngắt.
Ơi, cái ao làng thân yêu gắn bó với tôi như làn khói bếp chiều tỏa vờn mái rạ, khóm khoai nước bên hàng rào râm bụt, tiếng lợn ỉ eo cậy chuồng, rịt mũi đòi ăn. Cái ao làng chứa chan tình quê mà những ngày thơ ấu tôi từng nằm võng với mẹ tôi, ôm tôi vào long, chầm bập vỗ về rót vào tâm hồn trong trắng, thơ ngây của tôi những lời ru nồng nàn, thiết tha, mộc mạc:
Còn cò mày đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.
Vũ Duy Huân
Khoanh tròn chữ cái trước ý trả lời đúng:
Vì sao tác giả lại cho rằng : “Nói đến ao làng là nhớ đến cái cầu ao….”
A.a. Vì nếu không có cầu ao thì không thể lấy nước ao đem về
B.b. Vì cầu ao là cái dấu nối tình làng nghĩa xóm thân thương
C.#VALUE!
D.#VALUE!