Cách mạng Tân Hợi là cuộc cách mạng do bác sĩ Tôn Dật Tiên chủ xướng năm 1911 nhằm lật đổ chế độ quân chủ phong kiến Trung Hoa và thành lập Trung Hoa Dân Quốc, là nền cộng hòa đầu tiên ở Á Châu. Hoàn cảnh dẫn đến Cách Mạng
Cách mạng Tân Hợi khởi đầu bởi lòng dân Trung Hoa phẫn nộ trước nạn tham nhũng của triều đình Mãn Thanh, bởi sự bất lực của Nhà Thanh khi đối đầu với các cường quốc Tây Phương đang xâu xé Trung Quốc, và bởi người Hán từ lâu coi Nhà Thanh (xuất phát từ Mãn Châu) là một ngoại triều thống trị đất nước của họ.
Tháng 8 năm 1905, Tôn Trung Sơn thành lập Trung Quốc Đồng minh hội trên cơ sở thống nhất ba tổ chức lớn (Hoa Hưng Hội, Hưng Trung hội và Quang Phục hội) và một số tổ chức nhỏ khác nhằm “đánh đuổi Mãn Thanh, khôi phục Trung Hoa, thành lập dân quốc, chia ruộng đất cho dân cày”. Đường lối của Đồng minh hội có nhiều nhược điểm, thể hiện tính chất không tưởng, nhưng cũng cổ vũ phong trào đấu tranh của quần chúng nhân dân.
Trong những năm 1906-1908, Đồng minh hội lãnh đạo 10 cuộc khởi nghĩa chống Mãn Thanh, nhưng đều thất bại.