Chốn ải Bắc mua sầu ảm đạm
Cõi trời Nam gió thổi đìu hiu.
Bốn bề hổ thét chim kêu,
Đoái xem phong cảnh như khêu tấc lòng.
Giọt máu nồng ngấm quanh hồn nước
Xét thân già lẫn bước dặm khơi,
Thương con tầm tã châu rơi
Con ơi nghe lấy những lời cha khuyên.
Giống Hồng Lạc Hoàng Thiên đã định
Bốn ngàn năm suy thịnh đổi thay
Trời Nam riêng một cõi này
Anh hùng liệt nữ xưa nay thiếu gì
Kìa Trưng Nữ ra tay buồm lái
Phận liễu bồ chống với cuồng phong
Giết giặc nước trả thù chồng,
Ngàn năm tiếng nữ anh hùng còn ghi;
Kìa Hùng Đạo gặp khi quốc biến
Vì giống nòi huyết chiến bao phen,
Lòng Bạch Đằng phá quân Nguyên
Gương treo chính khí, đất rền dư uy;
Xem lịch sử gương kìa còn đó
Mở dư đổ đất nọ chưa tan
Giang san này vẫn giang san
Mà nay sẻ nghé tan đàn vì ai.
Than vận nước gặp cơn biến đổi
Để quân Minh thừa hội xâm lăng,
Bốn phương khói lửa tưng bừng
Biết bao thảm nỗi xương rừng máu sông.
Con nay cũng là người trong nước
Phải bắc cân gia, quốc đôi đường,
Làm trai hồ thì bốn phương
Sao cho khỏi thẹn với gương Lạc Hồng;
Thời thế cũng anh hùng là thế
Bước cạnh tranh là để nhường ai
Phải nên thương lấy giống nòi
Ra tay cứu vớt cuộc đời trầm luân.
Đừng lầm lẫn theo phường nô lệ,
Bán tổ tiên kiếm kế sinh nhai
Cam tâm làm kiếp tôi đó
Nhọc nhằn bao quản muôn đời hay chi.
Sống như thế, sống đê, sống mạt,
Sống làm chi cho chật non sông
Thề rằng chết quách cho xong,
Cái thân cầu trợ ai mong có mình.
Con nay cũng học hành khôn biết
Làm giống người phải biết nông sâu,
Chớ nên úp mặt cúi đầu
Cam tâm làm kiếp ngựa trâu sao đành.
Lời cha dạy đinh ninh nhường ấy
Cha khuyên con có bấy nhiêu lời
Nếu con có phải là người
Thì con ghi nhớ những lời cha khuyên ...
Nghĩa vụ đó con hay chăng tá
Tính toán sao vẹn cả đôi đường
Cha dù đất khách gửi xương
Trông về cố quốc khỏi thương lòng già,
Con ơi! Hai chữ Nước Nhà!