"Nhiều người Việt kiếm tiền bằng mọi giá, đánh đổi cả liêm si, danh dự để có tiền.
Nhưng có gì độc ác hơn là kiếm tiền trên sức khỏe và mạng sống đồng bào mình? Trung
bình hai giờ đồng hồ có ba mươi người chết vì bệnh ung thư – một con số tàn nhẫn đến
rợn người. Bao giờ người Việt mới thôi độc ác với nhau? Đó là câu hỏi trăn trở của
không biết bao nhiêu người có lrơng tâm và dường như đến thời điểm này họ vẫn đang
bất lực. Làm thế nào để con người biết yêu thương nhau hơn? Đơn giản vậy thôi nhưrng
nó quyết định vận mệnh của cả dân tộc, cả thế giới này. Người nông dân chi cần thương
người tiêu dùng một chút đã không nhẫn tâm tưới thuốc độc lên rau củ quả để đào huyệt
chôn đồng bào mình và chôn sống chính mình. Các quan chức chi cần bớt lãng phí một
chút thôi, sẽ có bao nhiêu bệnh viện được xây và bao nhiêu đứa trẻ được đến trường"...
(Lê Bình, trích Tạp chí kinh tế Binh Thân VTV1, 12/2/2016)
1. (0,5đ) Anh/chị hãy chi ra nội dung của đoạn trích trên?
2. (0,5đ) Tác giả thể hiện thái độ gì đối với các vấn đề còn tồn tại của xã hội?
3. (0,5đ) Theo tác giả, vấn đề cơ bản nhất cần giải quyết là gì?
4. (1,5d) Từ góc độ cá nhân, em hãy trà lời câu hỏi: Bao giờ người Việt mới thôi
ộc ác với nhau? (Trình bày khoảng 3 đến 5 dòng)