BPTT : điệp ngữ " Ôi hồn tôi ! " và cấu trúc câu " ... đến lạ thường " ; điệp từ " một nửa " , " khosc "
` -> ` Nhấn mạnh sự đau đớn , xót xa của nhân vật trữ tình là " người phụ nữ " trong đoạn văn . Đó là sự buồn tủi , là những giọt nước mắt mang sự đau đớn ai oán khi mất đi người chồng , người thương . Đồng thời thể hiện sự đồng cảm , thương tiếc cho số phận một người lính anh dũng , quả cảm và cuộc đời của một người quả phụ phải rời xa người chồng của mình khi còn quá trẻ .
Người phụ nữ khóc vì tủi thân , vì đau buồn trước sự ra đi của người chồng nơi chiến trường . Anh đã ra đi , đã hi sinh vì sự nghiệp bảo vệ tổ quốc nhưng đối với tổ quốc , đối với người vợ , anh và những chiến công của anh sẽ còn tồn tại và bất tử mãi mãi .