Câu 1
- BPTT nhân hóa “ánh trăng im phăng phắc”.
- Tác dụng : ánh trăng được nhân hóa “im phăng phắc” không một lời trách cứ, mang ý nghĩa nghiêm khắc nhắc nhở, là sự trách móc trong lặng im, gợi liên tưởng đến cái nhìn nghiêm khắc mà bao dung, độ lượng của người bạn thủy chung nghĩa tình. Con người có thể lãng quên quá khứ, nhưng quá khứ thì luôn tròn đầy, bất diệt. Chính cái im phăng phắc của vầng trăng đã đánh thức con người, làm xáo động tâm hồn người lính năm xưa.
Câu 2
Xuyên suốt bài thơ là hình ảnh "vầng trăng" nhưng đến khổ thơ cuối tác giả chuyển thành "ánh trăng" là bởi ánh trăng là ánh sáng của vầng trăng , quầng sáng của vầng trăng, sự tinh tế, nhje nhàng của thiên nhiên. Vầng trăng có lúc tròn lúc khuyết nhưng ánh trăg thì luôn có màu trắng ngà ngà vàng không đổi. Ánh trăng không chỉ là ánh sáng của vầng trăng mà cobf là ánh snags trong tâm hồn mỗi người, khiến cho con người giật mình thức tỉnh. Hình ảnh "ánh trăng" có ý nghĩa rộng hơn "vầng trăng".