Trong hai câu thơ trên,trích trong bài thơ"Ông đồ"của Vũ Đình Liên.Hai câu thơ được tác giả nhân hóa"giấy đỏ buồn,nghiên sầu"đã làm cho những tờ giấy đỏ,mực trong nghiên trở nên có hồn hơn,như một sinh thể sống,có cảm xúc,suy nghĩ như con người.Dường như chúng đang thấm đượm cùng với nỗi buồn của ông đồ.Nỗi buồn của ông đồ như thấm vào giấy,mực,đã lan tỏa trong đất trời.Mọi vật như an ủi,cảm thông trước nỗi buồn của con người một thời tàn.Lời thơ đượm buồn.