Điệp ngữ "Khách đường xa" được thi nhân sử dụng tạo nên hình ảnh thơ sinh động, gợi hình, gợi cảm đồng thời tạo nhịp điệu cho câu thơ, lời thơ. Thông qua đó, khách đường xa là cách nói nhấn mạnh về con người và nỗi cô đơn, đơn độc. Khách đường xa kia là thi nhân bơ vơ, buồn bã hay là người con gái thôn Vĩ với bao nhung nhớ xa xôi. Hàn Mặc Tử gửi vào lời thơ bao đau đớn, chua xót, hoài niệm cho cuộc đời bi kịch của chính mình.
Lời thơ nào của Hàn Mặc Tử cũng chất chứa nỗi niềm tâm trạng. Cách nói "Ở đâu sương khói mờ nhân ảnh" gợi hình dung về một thế giới mờ ảo ,mơ hồ. Sự mờ ảo, mơ hồ ấy không hề phi lí bởi lẽ Hàn Mặc Tư tự coi mình là con ngươi của thế giới bên kia: tuyệt vọng, đau đớn, xót thương. Sương khói ấy là của cuộc đời mờ mịt không lối đi. Cuộc đời con người với bao đau thương được Hàn Mặc Tử nói trong niềm tuyệt vọng và chán trường. Thế giới này của riêng ông, đau đớn, bi kịch và không lối thoát.