Tâm trạng lưu luyến của nhà nhà khi rời Lăng viếng Bác được Viễn Phương thể hiện trong khổ thơ cuối bài thơ "Viếng Lăng Bác".Mở đầu khổ thơ như một lời dã biệt "Mai về....nước mắt"mới chỉ nghĩ đến ngày mai phải ra về,trở về miền Nam mà nhà thơ đã nghẹn ngào xúc động.Nỗi nhớ thương Bác tưởng như ko thể kìm nén được như muốn bật lên thành tiếng khóc.Từ niềm thương nhớ Bác nhà thơ đã bày tỏ ước nguyện muốn ở bên lăng người mãi mãi "Muốn làm.....chốn này".Điệp từ "muốn làm" đã nhấn mạnh làm nổi bật tâm nguyện thiết tha da diết của nhà thơ.Những hình ảnh liệt kê "con chim,đóa hoa,cây tre" làm cụ thể hơn những tâm nguyện ấy càng tô đậm ước muốn sâu sắc của nhà thơ.Nhà thơ hóa thân vào những sự vật bé nhỏ ở quanh lăng để được gần mãi bên Bác.Muốn làm một con chim hót quanh bên lăng Bác,muốn làm một đóa hoa để tỏa ngát bên lăng người.Hình ảnh ẩn dụ "cây tre trung hiếu"diễn tả tâm nguyện của nhà thơ muốn bày tỏ lòng trung hếu đối với Bác.Đồng thời hình ảnh còn bổ sung ý nghĩa cho "hàng tre" ở khổ thơ đầu."Cây tre" khép lại bài thơ tạo nên kết cấu đầu cuối tương ứng.Không phải ngẫu nhiên khổ cuối là là những câu thơ khuyết chủ ngữ.Bởi tiếng lòng của nhà thơ đã hòa chung với tiếng lòng của người dân VN về tình cảm kính yêu và biết ơn Bác sâu sắc.Ôi! khổ thơ cuối là tâm trạng lưu luyến nghẹn ngào lòng thành kính và biết ơn sâu sắc đối với Bác của nhà thơ cũng như mọi người dân VN khi phải rời xa lăng người.
Mk viết mỏi tay quá! nên bạn cho mk câu trả lời hay nhất nha!
Thanh you!!!!!!