$\underline{\text{Bạn tham khảo !!!}}$
''Ánh trăng im phăng phắc
Đủ làm ta giật mình''
Trong hai câu thơ cuối, nhà thơ đã sử dụng từ láy ''phăng phắc'' góp phần diễn tả sinh động trạng thái của vầng trăng, từ đó để gợi lên suy ngẫm của con người. Phép nhân hóa và ẩn dụ được nhà thơ một lần nữa vận dụng khéo léo, đã nhấn mạnh ở người đọc bài học về lối sống ân nghĩa thủy chung cùng quá khứ, theo đạo lí ''Uống nước nhớ nguồn'' của dân tộc.