Tế Hanh dành một tình cảm đặc biệt cho quê hương của mình. Quê hương là một vùng chài lưới, nên những người dân chài nơi đây họ luôn phải dẫu dãi nắng mưa, không quải khó khăn vất vả. Không chỉ làn da mà còn từ ánh mắt, bàn tay, bước đi, từ "cả thân hình" đều nồng thở cái hương vị mặn mòi của biển cả. Tác giả như nhìn thấy được sự khó khăn nhưng họ vẫn sáng bừng lên sức sống với tình yêu lao động mãnh liệt. Người đọc có thể cảm nhận trong đó bao nhiêu niềm yêu mến, tự hào về quê hương xứ sở của nhà thơ.