Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần. Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chính: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. Và mồ hôi thấm vào môi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng.
1) -> Từ ''tôi'' phép lặp.
-> Từ ''Nhưng, Và'' phép nối.
2) Nhận xét: Nhân vật tôi là một người vô cùng dũng cảm và gan dạ, sẵn sàng hy sinh bản thân để phá những quả bom nổ chậm. Quả là những người thanh niên ba sẵn sàng trong thời kỳ kháng chiến chống Mĩ ác liệt.