Rễ sâu ai biết là hoa Xoắn đau núm ruột làm ra nụ cười. Im trong lòng đất rối bời Chắt chiu từng giọt, từng lời lặng im. Uống từng giọt nước đời quên Ăn từng thớ đá dựng nên sắc hồng Nở rồi, trông dễ như không Một vùng sáng đọng, một vùng hương bay. Tụ, tan màu sắc một ngày Mặt trời hôm, mặt trời mai ngoảnh cười Bắt đầu từ rễ em ơi! (Chế Lan Viên, Rễ … hoa) Câu hỏi 1) em hiểu ntn về từ "rễ"?? 2) biện pháp tự từ nơi bậc trên đoạn thơ trên ? Nêu tác dụng của biện pháp tu từ đó? 3) ý nghĩa của bài thơ?

Các câu hỏi liên quan