Bài làm:
Qua những ngày mùa đông lạnh giá, băng tuyết phủ đầy trắng đường. Cái lạnh cứ dần dần tăng lên đến nỗi ai cũng phải ở trong nhà. Lúc đó, tôi vẫn còn đang nhắm mắt để đợi cho "em Đông" đi qua.Tôi dần hé mở đôi mắt để đi trao dồi mùa xuân cho nơi đó. Sau mùa đông lạnh buốt. Dường như cảnh vật sao àm vẫn thanh vắng thế? Tôi bay đi khắp mọi nơi để trao dồi mùa xuân. Cái lạnh khi đông tàn vẫn còn làm hoa chưa mở mắt, cây chưa dám hé mình, chồi non chưa dám đâm chồi. Tôi bay qua nhiều cánh đồng quê, phủ lên vẻ tươi mới cho đồng lúc. Tôi gieo giắt sự tự tin vào từng bông hoa, vào từng ngọn cỏ, cái cây và chồi non. Chúng từ từ mở mắt và mỉm cười như muốn cảm ơn tôi. Tôi bay qua bầu trời và làm dịu đi cái lạnh giá cuối mùa đông. Tôi mang đến hơi ấm cho cả đất nước thân thương. Từng cành đào, cành mai khi tôi đi qua dần khoe sắc hồng. Người người tấp nập mua đồ trang trí Tết, cái đó làm tôi cảm thấy vui hơn. Tôi đi ngang qua những nơi Sài thành. Nơi những người con rời xa quê mẹ. Họ dần dâng trào lên một cảm xúc khó tả. Tôi đi ngang qua nơi đâu, tôi trao tình yêu thương đến đấy. Những người con xa quê nay cũng đã về để đón Xuân sang... Tôi mang cho đời một cảm xúc, gieo giắt tình yêu qua từng nơi. và đồng thời, tôi cũng mang lên không khí vui tươi, gợi cho đời gắn kết tình cảm gia đình.
$#Cáo.Olympia$ ( ko tham khảo mạng ạ!)