Truyện 1:
1.1. Love, Wealth, and Success
A woman came out of her house and saw three old men with long white beards sitting in her front yard. She did not recognize them.
She said, “I don’t think I know you, but you must be hungry. Please come in and have something to eat.”
“Is the man of the house home?” they asked. “No”, she said. “He’s out.” “Then we cannot come in”, they replied.
In the evening when her husband came home, she told him what had happened. “Go tell them I am home and invite them in,” he said. The woman went out and invited the men in. “We do not go into a house together,” they replied. “Why is that?” she wanted to know. One of the old men explained: “His name is Wealth,” he said pointing to one of his friends, and said pointing to another one, “He is Success, and I am Love.”
Then he added, “Now go in and discuss with your husband which one of us you want in your home.” The woman went in and told her husband what was said. Her husband was overjoyed. “How nice!” he said. “Since that is the case, let us invite Wealth. Let him come and fill our home with wealth!” His wife disagreed.
“My dear, why don’t we invite Success?” Their daughter-in-law was listening from the other corner of the house. She jumped in with her suggestion: “Would it not be better to invite Love? Our home will then be filled with love!” “Let us heed our daughter-in-law’s advice,” said the husband to his wife. “Go out and invite Love to be our guest.” The woman went out and asked the three old men, “Which one of you is Love? Please come in and be our guest.” Love got up and started walking toward the house. The other two also got up and followed him. Surprised, the lady asked Wealth and Success: “I only invited Love, why are you coming in?” The old men replied together: “If you had invited Wealth or Success, the other two of us would’ve stayed out, but since you invited Love, wherever He goes, we go with him. Wherever there is Love, there is also Wealth and Success!”
Bài dịch:
Một người phụ nữ ra khỏi nhà và nhìn thấy ba ông lão râu dài bạc trắng đang ngồi trên băng ghế đá ở sân trước. Bà không hề quen ai trong số họ. Tuy nhiên, vốn là người tốt bụng, bà nói: “Tôi không biết các ông nhưng chắc là các ông đang rất đói, xin mời các ông vào nhà ăn một chút gì đó”.
Ông chủ có nhà không? – họ hỏi – Không, chồng tôi đi làm rồi – bà trả lời.
Thế thì chúng tôi không thể vào được. – họ đáp
Buổi chiều, khi chồng trở về, bà kể lại câu chuyện cho chồng nghe. “Em đi nói với họ rằng anh ở nhà và mời họ vào đi,” người chồng nói.
Người phụ nữ đi ra mời những người đàn ông vào. “Chúng tôi không thể vào nhà bà cùng một lúc được.” Họ đáp.
“Sao lại thế?” Người phụ nữ thắc mắc. Một trong số những ông lão giải thích: “Tên người này là Giàu sang”, ông nói và chỉ tay về phía một người bạn mình, rồi lại chỉ tay đến người còn lại: “Người này là Thành công, còn tôi là Tình yêu.” Sau đó ông tiếp: “Bây giờ hãy vào nói chuyện với chồng chị xem mọi người muốn ai trong chúng tôi vào nhà anh chị”
Người phụ nữ đi vào và nói với chồng. Người chồng rất thích thú. “Thật tuyệt!” anh ta nói “Nếu là như vậy, chúng ta hãy mời Giàu sang vào đi. Để ông ấy vào và lấp đầy ngôi nhà của chúng ta với sự giàu sang!”
Người vợ phản đối. “Anh yêu à, tại sao chúng ta không mời Thành công vào nhỉ?” Người con dâu lắng nghe từ góc nhà. Cô vội tham gia với chính kiến riêng của mình: “Không phải là sẽ tốt hơn nếu chúng ta mời Tình yêu vào sao? Ngôi nhà này sẽ tràn đầy tình yêu thương.”
“Vậy hãy làm theo lời khuyên của con dâu chúng ta đi.” người chồng nói với vợ “Em hãy ra mời Tình yêu vào làm khách nhà chúng ta.”
Người phụ nữ đi ra và hỏi ba ông lão: “Ai trong các vị là Tình yêu? Xin mời vào làm khách nhà chúng tôi.” Tình yêu đứng dậy và bước vào nhà. Hai người kia cũng đứng dậy và đi theo.
Ngạc nhiên, người phụ nữ hỏi Giàu sang và Thành công: “Tôi chỉ một Tình yêu, tại sao các ông cũng đi vào?” Hai ông lão cùng đáp: “Nếu bà mời Giàu sang hoặc Thành công vào, hai người còn lại sẽ ở lại, nhưng vì bà mời Tình yêu vào, bất cứ nơi đâu ông ấy đi, chúng tôi sẽ đi với ông ấy. Ở đâu có Tình yêu thì ở đó có Giàu sang và Thành công!”
Truyện 2:
2.2. Who would like this $20 bill?
A well-known speaker started his seminar by holding up a $20 bill. In the room of 200, he asked. “Who would like this $20 bill? “Hands started going up. He said, “I am going to give this $20 to one of you – but first, let me do this.” He proceeded to crumple the 20-dollar note up. He then asked. “Who still wants it?” Still, the hands were up in the air.
“Well,” he replied, “what if I do this?” He dropped it on the ground and started to grind it into the floor with his shoe. He picked it up, now crumpled and dirty. “Now, who still wants it?” Still, the hands went into the air.
“My friends, you have all learned a very valuable lesson. No matter what I did to the money, you still wanted it because it did not decrease in value. It was still worth $20. Many times in our lives, we are dropped, crumpled, and ground into the dirt by the decisions we make and the circumstances that come our way. We feel as though we are worthless; but no matter what happens or what will happen, you will never lose your value. Dirty or clean, crumpled or finely creased, you are still priceless to those who love you. The worth of our lives comes, not in what we do or who we know, but by …WHO WE ARE. You are special – don’t ever forget it.”
Who would like this $20 bill?
Bài dịch:
Một diễn giả nổi tiếng bắt đầu buổi nói chuyện bằng cách đưa ra một tờ 20 đô-la. Trước khán phòng gần 200 người, ông ta hỏi: “Ai muốn lấy tờ 20 đô-la này?”. Rất nhiều cánh tay đưa lên. Ông ta lại nói: “Tôi sẽ cho một người trong số các bạn tờ 20 đô-la này – nhưng trước tiên để tôi làm điều này đã.” Ông ta vò nhàu nát tờ 20 đô-la lại và hỏi: “Các bạn còn muốn nó chứ?”. Vẫn còn rất nhiều cánh tay đưa lên.
“Nếu tôi làm điều này thì sao?”. Ông ta lại nói trong khi thả tờ giấy bạc xuống sàn nhà và dùng gót giày chà lên nó. Đoạn ông ta nhặt nó lên, bây giờ thì nó đã nhàu nát và bẩn thỉu. “Các bạn vẫn còn muốn nó chứ?”. Vẫn còn một vài cánh tay đưa lên.
“Các bạn thân mến, các bạn đã học được một bài học rất giá trị. Bất kể tôi đã làm gì với tờ giấy bạc này, các bạn cũng vẫn muốn có nó bởi vì nó không hề giảm đi giá trị. Nó vẫn là 20 đô-la. Nhiều lần trong cuộc sống, chúng ta bị bỏ rơi, bị thất bại, bị áp bức bởi những quyết định của chúng ta làm chúng ta rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Chúng ta cảm thấy dường như mình vô dụng; nhưng dù cho có bất cứ điều gì xảy đến, bạn vẫn không bao giờ mất đi giá trị của mình. Dơ bẩn hay sạch sẽ, nhàu nát hay thẳng thớm, bạn vẫn vô giá đối với những người thương yêu bạn. Giá trị của cuộc sống chúng ta không phải ở những gì chúng ta làm, những gì chúng ta biết mà ở chỗ chúng ta là ai. Bạn đừng bao giờ quên điều đó.
Truyện 3:
The rat and the elephant
A Rat was traveling along the King's highway. He was a very proud Rat, considering his small size and the bad reputation all Rats have. As Mr. Rat walked along—he kept mostly to the ditc —he noticed a great commotion up the road, and soon a grand procession came in view. It was the King and his retinue. The King rode on a huge Elephant adorned with the most gorgeous trappings. With the King in his luxurious howdah were the royal Dog and Cat. A great crowd of people followed the procession. They were so taken up with admiration of the Elephant, that the Rat was not noticed. His pride was hurt. "What fools!" he cried. "Look at me, and you will soon forget that clumsy Elephant! Is it his great size that makes your eyes pop out? Or is it his wrinkled hide? Why, I have eyes and ears and as many legs as he! I am of just as much importance, and" But just then the royal Cat spied him, and the next instant, the Rat knew he was not quite so important as an Elephant. A resemblance to the great in some things does not make us great.
Con chuột và con voi
Một con chuột đang đi dọc trên con
đường lớn của nhà vua. Nó rất tự hào về ngoại hình nhỏ bé của mình và tiếng tăm xấu xa tất cả bọn chuột đều có. Khi chuột đi nó đi ngang qua nhiều vũng nước. Bỗng nó thấy rung động mạnh trên đường và ngay sau đó một đám diễu hành xuất hiện trước mắt. Đó là nhà vua và đoàn tùy tùng của người. Nhà vua cưỡi trên lưng một con voi rất to được trang hoàng với bộ đồ lộng lẫy. Cùng với nhà vua trên chiếc bành voi sang trọng là con mèo và con chó quý tộc. Đám đông người theo sau đoàn diễu
hành. Họ có vẻ rất coi trọng con voi và con chuột thì không được chú ý tới. Sự tự hào của nó bị tổn thương.
Thật ngu ngốc, nó kêu khóc. "nhìn tôi
đây, và anh sẽ sớm quên con voi vụng về đó! Có phải là vì ngoại hình to của nó đã khiến con mắt ngài để ý tới? Hay là làn da nhăn nheo của nó? Tại sao, tôi cũng có tai, có mắt và cũng có nhiều chân như nó! và tôi cũng quan trọng chứ. Nhưng ngay sau đó con mèo quý tộc đã
đánh hơi được con chuột, và chỉ trong chốc lát con chuột biết rằng nó không quan trọng bằng con voi.
Cùng có chung những điểm tương đồng nhưng chúng ta không giống nhau.
”
Truyện 4:
Better bent than broken
Once a huge oak tree stood on the bank of a river. It was well nourished by the water of the river. Naturally, it was very strong and had a thick stem. Just nearby, grew some reeds with thin but flexible stems. They stood almost half in water and had flourished well too.
One day, strong winds blew. The tree, though huge and strong, broke from the middle and was thrown across the stream just among the reeds. On the other hand, the tree was very surprised to see that the reeds suffered no harm at all.
The oak could not make out the reason of the safety of the reeds and asked them, "How is it that, you being frail and slender, managed to face the gale without any harm. But I, strong enough, have been broken."
The reeds replied, "You were proud of your strength and refused to bend. So, you broke while we bowed and yielded to the gale and were spared."
Dẻo cong hơn rắn giòn
Một cây sồi lớn mọc trên bờ của một dòng sông. Nó được nuôi dưỡng tốt nhờ nước của dòng sông. Lẽ tự nhiên, nó rất khỏe mạnh và có cành lá rậm rạp. Ở dần đó, mọc vài đám sậy với cành lá mỏng nhưng mềm dẻo. Chúng mọc gần hết một nửa trong nước và cũng mọc sum suê.
Một ngày nọ, một cơn gió mạnh thổi đến. Cây cối, dù to lớn và khỏe mạnh, đều bị gãy nửa và bị cuốn vào dòng suối trong những đám sậy. Mặt khác, cây cối đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy những đám sậy không phải chịu một tổn hại nào.
Cây sồi không thể đưa ra lý do về sự an toàn của những cây sậy và đã hỏi chúng: " Bạn đã làm thế nào vậy trong khi bạn yếu ớt và mảnh khảnh lại xoay sở để đối mặt với gió mạnh mà không bị thiệt hại gì. Còn tôi, dù đủ khỏe mạnh, mà vẫn bị gãy".
Lau sậy trả lời: "Bạn tự hào về sức mạnh của mình và từ chối cúi mình. Vì vậy, bạn đã gãy đổ trong khi chúng tôi cúi mình đầu hàng cơn gió mạnh và đã được tha".