Bài làm:
Câu chuyện: Đôi dép của Bác:( em k thuộc lắm nên chỉ kể sơ sơ thôi nha, hoặc có thể em thêm lời của em vào nha)
Đôi dép của Bác đã đi qua mọi nẻo đường. Đôi dép ấy bác luôn măng nó mặc dù có đi dếnđâu. Bác luôn mang nó và dù nó có sờn có cũ bác cũng k vứt bỏ nó. Dù có người đã khuyên bác rằng nó cũ rồi sau bác k bỏ nó mà cứ mang nó thế? Bác chỉ đáp lại bình thản bằng cách nói nhẹ nhàng. Bác luôn luôn bết tiết kiệm và bác k tự sưng mik mà cứ thấy đồ nay rách là bỏ. Bác mang đôi dép đó vượt hàng trăm trận . TUy nó đã bạc sờn và cũ nhưng bác cam tâm không bao giờ bỏ nó. Đôi dép đó có lẽ là một sự minh chứng cho sự giản dị của bác.
Câu chuyện 2: chiếc áo của bác:
bác mặc chiếc áo ấy từ nhưng năm này rồi đến năm nọ. Chiếc áo đó đối với ng ngaofi nhìn vào mà nói. Nó rất cũ kĩ và hơi kì quặc. Bác vẫn mặc nó mặc dù nó ddaxsownf cũ đến thế cơ mà. Có ng hỏi bác rằng: tại soa bác k vứt chiếc áo đó mà mua cái khác mặc cho đàng hoàng. bác đáp: Áo mik còn mặc đc thì cứ mặc. Có sao phải bỏ?. Chiếc ao đó đã theo cuộc sống bình dị của bác qua từng ngày mặc dù cho ai nói gì đi nữa. bác vẫn giữu chiếc áo sờn đó . Qua đó cho thấy đức tình giản dị hiểm nhiên của bác.
@Sinh tố. no mạng ạ. chúc anh chị hok tốt!