Bài làm
Từ ngày covid 19 đến ,chính phủ cho giãn cách xã hội , thật là buồn biết bao nhiêu .
Trong những ngày này khung cảnh thật yên tĩnh , không có một tiếng xe chạy qua chạy lại , lâu lâu lại có vài chiếc xe đi ngang nghe thật êm tai . Những chú chim dừng như cũng sợ covid không còn bay lại hót nữa khung cảnh lúc ấy thật nhạt nhẽo , bây giờ ai ra đường cũng đeo khẩu trang , mọi người ai cũng sợ covid , mỗi lần ra đường đi ngang thấy ai cũng đeo khẩu trang em cảm thấy mọi người tuân thủ luận chính phủ đưa ra , khẩu trang lúc ấy đắt hơn một hộp tầm khoảng 300 000 nghìn đồng , ai cũng sợ viêc hết khẩu trang lại đi mua đặc biệt là những cô , chú công nhân , phải nghỉ ko đc đi làm nên ko có tiền trang trải cuộc sống , nhìn trên khuôn mặt của cô , chú thật u buồn. Trong cô chú thật tội nghiệp nhưng em cũng muốn giúp lắm nhưng em ko có tiền giúp mọi người .
Em cầu mong sẽ mau qua dịch , để mọi người có thể đi làm , đi học , để các bạn học sinh sẽ đi học để ko còn mất kiến thức nữa .