Chế độ phong kiến phân quyền là chế độ phong kiến mà trong đó nhà vua chỉ có danh chứ không có thực quyền cai trị toàn quốc, quyền lực bị phân tán cho các lãnh chúa ở địa phương
Chế độ phong kiến tập quyền là chế độ phong kiến trong đó tập trung mọi quyền hành vào tay nhà vua