" Lão cố làm ra vẻ ... Lão hu hu khóc .''
* Tâm trạng khi bán cậu vàng:
- Cố làm ra vui vẻ, cười như mếu.
- đôi mắt ầng ậng nước.
- mặt đột nhiên co rúm lại, những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra.
- đầu ngoẹo về một bên.
- miệng móm mém mếu như con nít, hu hu khóc.
=> Nhà văn đã sử dụng từ tượng thanh, tượng hình có gợi tả sinh động ngoại hình của Lão Hạc: ầng ậng nước, móm mém, hu hu khóc.
=> Lão vừa đau đớn, tự trách, xót xa, ân hận vì phải bán đi con vật mình yêu quý và đó là vật kỷ niệm của đứa con trai.Vẽ ra một tâm hồn đau khổ dường như đã cạn kiệt nước mắt.
=> Lão Hạc là một người sống rất tình nghĩa, thuỷ trung, vô cùng yêu thương loài vật.
=> Tác giả đã dùng nghệ thuật miêu tả thành công : tâm trạng , khuôn mặt,cử chỉ lời nói của lão Hạc khi trót lừa một con chó ...
''Tôi ở nhà Binh Tư về một lúc lâu...Cái chết thật dữ dội'
=> Miêu tả cái chết của lão Hạc
- Lão Hạc đang vật vã trên giường
- đầu tóc rũ rượi
- quần áo xộc xệch
- hai mắt long sòng sọc
- tru tréo, bọt mép sùi ra
- khắp người chốc chốc lại bị giật mạnh một cái, nảy lên
=> Sử dụng từ tượng hình, tượng thanh liên tiếp tạo hình ảnh cụ thể, sinh động. Làm cho người đọc có cảm giác như đang được chứng kiến cái chết của lão Hạc
=> Cái chết thê thảm, đau đớn, bất ngờ. Cái chết của lão Hạc tố cáo xã hội phi nhân tính, tàn ác đẩy người nông dân như Lão Hạc đến con đường bần cùng hoá
=> Bi kịch của sự nghèo đói cùng quẫn, trách nhiệm chưa tròn của người cha, bi kịch của phẩm giá con người.
=> Tác giả đã đặc tả thành công cái chết của lão Hạc .
viết soạn văn ;
Lão Hạc có một hoàn cảnh gia đình bất hạnh: Vợ lão mất sớm, còn một người con trai thì anh ta vì phẫn chí mà bỏ đi cao su. Lão Hạc còn lại một mình với một mảnh vườn và một con chó vàng. Con chó ấy là của anh con trai để lại, lão cưng chiều nó như con, luôn miệng gọi "cậu Vàng". Nhưng cuộc sống khốn khó, lão bán chó để dành mảnh vườn cho con dù vô cùng đau khổ, dằn vặt. Lão mang tiền dành dụm được gửi ông giáo và nhờ ông trông coi mảnh vườn. Không muốn phiền đến mọi người, lão từ chối hết thảy sự giúp đỡ của ông giáo. Một hôm, lão xin Binh Tư một ít bả chó nói là muốn bẫy một con chó lạc. Ông giáo rất thất vọng khi nghe chuyện ấy. Nhưng rồi lão Hạc bỗng nhiên chết - cái chết thật dữ dội, đau đớn. Ông giáo hiểu ra tất cả, vô cùng đau đớn nghĩ về cái chết của lão Hạc và chiêm nghiệm về cuộc đời.