Mạch thơ Hồ Chí Minh luôn khỏe khoắn và hướng sáng. Trong thơ người, bóng tối luôn bị đẩy lui bởi ánh sáng của trăng, của bếp lửa, của tình người, của niềm vui,… “Bài thơ Rằm tháng giêng (Nguyên tiêu) của Hồ Chí Minh không có một từ sáng nào nhưng ta vẫn cảm thấy tràn ngập ánh sáng”. Ánh sáng được nhắc đến trong thi phẩm là ánh sáng của trăng mùa xuân, ánh sáng của niềm vui – những luồng ánh sáng không cần được viết lên bằng từ sáng mà vẫn có sức lan tỏa khôn tả.