Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội,
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt,
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?
Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?
(Nhớ rừng, Thế Lữ, Ngữ văn 8 tập 2, trang 4)
*Phân tích tác dụng của các biện pháp tu từ:
- Câu nghi vấn:
Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội,
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt,
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?
-> Sự tiếc nuối cảnh cũ, thời vàng son của con hổ sau khi bị nhốt trong vườn bách thú, về những ngày tháng bay bổng, tự do tự tại, thời gian oanh liệt làm chúa sơn lâm của mình.
- Câu cảm thán:
Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?
-> Bộc lộ nỗi xót xa, chán ghét thực tại tầm thường, tiếc nhớ cảnh rừng.
@ngocc_vanw
- P/s: Có vẻ như không còn đoạn văn hay đoạn thơ nào đáp ứng được yêu cầu của cậu: có cau nghi vấn, cảm thán và cầu khiến. Xin lỗi.