`->`Yếu tố biểu cảm:
`-`Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối; ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ căm tức chưa xả thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù. Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng vui lòng.
`=>` Biểu cảm về lòng căm thù, quyết không đợi trời chung của tác giả
`-`Các ngươi ở cùng ta coi giữ binh quyền đã lâu ngày, không có mặc thì ta cho áo, không có ăn thì ta cho cơm; quan nhỏ thì ta thăng chức, lương ít thì ta cấp bổng; đi thuỷ thì ta cho thuyền, đi bộ thì ta cho ngựa; lúc trận mạc xông pha thì cùng nhau sống chết, lúc ở nhà nhàn hạ thì cùng nhau vui cười. Cách đối đãi so với Vương Công Kiên, Cốt Đãi Ngột Lang ngày trước cũng chẳng kém gì.
Nay các ngươi nhìn chủ nhục mà không biết lo, thấy nước nhục mà không biết thẹn.
`=>` Biểu cảm về sự đãi ngộ tốt của ông với binh lính dưới trướng, bày tỏ thái độ phê phán
`->`Yếu tố nghị luận: Phân bố đồng đều trong hết văn bản
`=>`Tác giả Trần Quốc Tuấn đã dùng những lí lẽ, lập luận, dẫn chứng để bày tỏ thái độ căm thù giặc và phê phán binh lính đã làm những việc làm sai trái