Tìm giá trị nhỏ nhất của: A=| 3x-5|+|17-3x| B=|x-4|+|x-15| giúp mình với!!!

Các câu hỏi liên quan

C6 Thổ - 34 to Để 5 1. Đọc hiểu văn bản: Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi: Tôi sống độc lập từ thủa bẻ. Ay là tục lệ lâu đời trong họ nhà dế chúng tôi. Và lại, mẹ thườớng a chúng tội rằng : "Phải như thế đê các con biết kiếm ăn một mình cho quen di. Con cái mà cử long nhong ăn bảm vào bố mẹ thì chi sinh ra tinh ý lại, xấu lắm, rồi ra đời không làm nên trô ráng gì đâu". Bởi thể, lứa sinh nào cũng vậy, đẻ xong là bố mẹ thu xếp cho con cái ra ở riêng Lira viah ấy, chúng tôi có cả thảy ba anh em. Ba anh em chúng tôi chỉ ở với mẹ ba hôm. Tới hôm thứ ba, me đi trước, ba đứa tôi tấp tênh, khấp khởi, nửa lo nira vui theo sau. Mẹ dãn chúng tôi đi và me dem đặt mỗi đứa vào một cái hang đất ở bờ ruộng phía bên kia, chỗ trông ra đầm nước mà không biết mẹ đã chịu khó đào bới, be đặp tinh tươm thành hang, thành nhà cho chúng tôi từ bao uiờ Tôi là em út, bé nhất nên được mẹ tôi sau khi dắt vào hạng, lại bỏ theo một it ngọn có non trước cửa, để tôi nếu có bỡ ngỡ, thì đã có it thức ăn sẵn trong vài ngày. Rồi mẹ tôi trở về". (Tô Hoài, Dễ Mèn phiêu lưu ký) Câu 1: (0,5 điểm) Xác định phương thức biểu đạt của doạn trích. Câu 2: (0,5 điểm) Tìm câu chủ đề của đoạn văn trên. Câu 3: (1 điểm) Câu văn sau có bao nhiêu tiêng? Trong câu có những từ phức nào? Tới hôm thứ ba, mẹ di trước, ba đúa tôi tấp tếnh, khấp khởi, nửa lo nửa vui theo sau.". Câu 4: (1 điểm) Theo em, khi đưoc dê meẹ dẫn đi ở riêng, tại sao anh em Dễ Mèn lại "nửa vui nửa lo"? 11. Tạo lập văn bản: Câu 1: (2 điểm) Viết một đoạn văn ngăn (khoảng 10 dòng) để giải thích tại sao trong cuộc sông không nên ý lại? (Y lại: dựa dẫm vào công sức người khác một cách quá đáng.) Câu 2: (5 điểm) Chọn một trong hai để sau: Đế 1: Em hãy kể về một người bạn tốt của minh. Để 2: Em hãy kể về kỷ niệm ấu thơ làm em nhớ mãi.

C6 Thổ - 34 to Để 5 1. Đọc hiểu văn bản: Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi: Tôi sống độc lập từ thủa bẻ. Ay là tục lệ lâu đời trong họ nhà dế chúng tôi. Và lại, mẹ thườớng a chúng tội rằng : "Phải như thế đê các con biết kiếm ăn một mình cho quen di. Con cái mà cử long nhong ăn bảm vào bố mẹ thì chi sinh ra tinh ý lại, xấu lắm, rồi ra đời không làm nên trô ráng gì đâu". Bởi thể, lứa sinh nào cũng vậy, đẻ xong là bố mẹ thu xếp cho con cái ra ở riêng Lira viah ấy, chúng tôi có cả thảy ba anh em. Ba anh em chúng tôi chỉ ở với mẹ ba hôm. Tới hôm thứ ba, me đi trước, ba đứa tôi tấp tênh, khấp khởi, nửa lo nira vui theo sau. Mẹ dãn chúng tôi đi và me dem đặt mỗi đứa vào một cái hang đất ở bờ ruộng phía bên kia, chỗ trông ra đầm nước mà không biết mẹ đã chịu khó đào bới, be đặp tinh tươm thành hang, thành nhà cho chúng tôi từ bao uiờ Tôi là em út, bé nhất nên được mẹ tôi sau khi dắt vào hạng, lại bỏ theo một it ngọn có non trước cửa, để tôi nếu có bỡ ngỡ, thì đã có it thức ăn sẵn trong vài ngày. Rồi mẹ tôi trở về". (Tô Hoài, Dễ Mèn phiêu lưu ký) Câu 1: (0,5 điểm) Xác định phương thức biểu đạt của doạn trích. Câu 2: (0,5 điểm) Tìm câu chủ đề của đoạn văn trên. Câu 3: (1 điểm) Câu văn sau có bao nhiêu tiêng? Trong câu có những từ phức nào? Tới hôm thứ ba, mẹ di trước, ba đúa tôi tấp tếnh, khấp khởi, nửa lo nửa vui theo sau.". Câu 4: (1 điểm) Theo em, khi đưoc dê meẹ dẫn đi ở riêng, tại sao anh em Dễ Mèn lại "nửa vui nửa lo"? 11. Tạo lập văn bản: Câu 1: (2 điểm) Viết một đoạn văn ngăn (khoảng 10 dòng) để giải thích tại sao trong cuộc sông không nên ý lại? (Y lại: dựa dẫm vào công sức người khác một cách quá đáng.) Câu 2: (5 điểm) Chọn một trong hai để sau: Đế 1: Em hãy kể về một người bạn tốt của minh. Để 2: Em hãy kể về kỷ niệm ấu thơ làm em nhớ mãi.

Nè nhanh nhanh !!! Đọc bài Chuỗi Ngọc Lam (Dưới) và nêu giọng đọc của từng nhân vật : *Giọng Tác Giả , Pi- E , Gioan và Thiếu Nữ. Nêu giọng đọc của mấy bạn trên nha => Chuỗi ngọc lam 1. Chiều hôm ấy có một em gái nhỏ đứng áp trán vào tủ kính cửa hàng của Pi-e, nhìn từng đồ vật như muốn kiếm thứ gì. Bỗng em ngửng đầu lên: - Cháu có thể xem chuỗi ngọc lam này không ạ? Pi-e lấy chuỗi ngọc, đưa cho cô bé. Cô bé thốt lên: - Đẹp quá! Xin chú gói lại cho cháu! Pi-e ngạc nhiên: - Ai sai cháu đi mua? - Cháu mua tặng chị cháu nhân lễ Nô-en. Chị đã nuôi cháu từ khi mẹ cháu mất. - Cháu có bao nhiêu tiền? Cô bé mở khăn tay ra, đổ lên bàn một nắm xu: - Cháu đã đập con lợn đất đấy! Pi-e trầm ngâm nhìn cô bé. Rồi vừa lúi húi gỡ mảnh giấy ghi giá tiền, anh vừa hỏi: - Cháu tên gì? - Cháu là Gioan. Anh đưa Gioan chuỗi ngọc gói trong bao lụa đỏ: - Đừng đánh rơi nhé! Cô bé mỉm cười rạng rỡ, chạy vụt đi. Cô đâu biết chuỗi ngọc này Pi-e dành để tặng vợ chưa cưới của mình, nhưng rồi một tai nạn giao thông đã cướp mất người anh yêu quý. 2. Ngày lễ Nô-en tới. Khách hàng ai cũng vui làm cho Pi-e càng đau lòng. Khi người khách cuối cùng bước ra, anh thở phào. Thế là qua được năm nay! Nhưng anh đã lầm. Cửa lại mở, một thiếu nữ bước vào. Cô lấy trong túi xách ra chuỗi ngọc lam: - Chuỗi ngọc này có phải của tiệm ông không ạ? - Phải. - Thưa… Có phải ngọc thật không? - Không phải thứ ngọc quý nhất, nhưng là ngọc thật. - Ông có nhớ đã bán cho ai không? - Một cô bé tên là Gioan mua tặng chị của mình. - Giá bao nhiêu ạ? - Tôi không khi nào nói giá tiền của quà tặng. - Gioan chỉ có ít tiền tiêu vặt. Làm sao em mua nổi chuỗi ngọc này. Pi-e gói lại chuỗi ngọc và đáp: - Em đã trả giá rất cao. Bằng toàn bộ số tiền em có. Hai người đều im lặng. Tiếng chuông từ một giáo đường gần đó bắt đầu đổ. - Nhưng sao ông lại làm như vậy? Pi-e vừa đưa chuỗi ngọc cho cô gái vừa nói: - Hôm nay là ngày Nô-en. Tôi không có ai để tặng quà. Cho phép tôi đưa cô về nhà và chúc cô một lễ Nô-en vui vẻ nhé! Trong tiếng chuông đổ hồi, Pi-e và thiếu nữ cùng sánh nhau sánh bước qua một năm mới hi vọng tràn trề. HỨA VOTE 5* + CẢM ƠN + CTLHN :333 IU NÈKK