Đoạn cuối :
" Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút,
Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng.
Rễ dừa bám sâu vào lòng đất
Như dân làng bám chặt quê hương"
$→$Nghệ thuật so sánh :
$+$"Rễ dừa bám sâu vào lòng đất/Như dân làng bám chặt quê hương"
$⇒$Tác giả sử dụng từ so sánh "như" để so sánh rễ dừa bám sâu vào lòng đất như người dân bám chặt quê hương . Qua đó làm cho câu thêm sinh động, hấp dẫn cho người đọc thấy rõ sự kiên cường, chung thủy của con người dân cũng giống như cây dừa bám sâu vào lòng đất vậy.
$→$Nghệ thuật nhân hóa :
$+$"Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút".
$+$"Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng".
$⇒$Tác giả sử dụng phép nhân hóa ví dừa "hiên ngang" và lá "dịu dàng" để chỉ phẩm chất kiên cường bất khuất, dũng cảm khi mà đánh đuổi giặc xâm lược còn khi trở về với đời sống hàng ngày thì lại rất dịu dàng của dừa được tác giá ví hay cũng như của người dân nơi đây .