* Văn bản "Tôi đi học "
Truyện ngắn Tôi đi học là dòng hồi tưởng của nhân vật tôi về ngày đầu tiên đi học . Đó là một buổi sáng mùa thu , không khí se lạnh . Mẹ dắt cậu trên con đường quen thuộc nhưng hôm nay bỗng trở nên lạ lẫm. Tác giả có những cảm giác mới lạ ,e dè , hồi hộp và cũng thấy mình đứng đắn hơn khi mặc trên mình bộ đồng phục . Khi đứng trước sân trường, cậu cảm thấy có chút bỡ ngỡ và lo sợ vẩn vơ. Trong lúc ông đốc đọc tên, tim cậu như ngừng đập, quên cả mẹ đứng sau. Nghe gọi đến tên, cậu tự nhiên giật mình và lúng túng. Được nhiều người nhìn, cậu càng lúng túng hơn. Khi chuẩn bị vào lớp, cậu tự nhiên nặng nề một cách kì lạ, bất giác quay lưng lại rồi dúi đầu vào lòng mẹ nức nở. Ở trong lớp học, cậu lạm nhận bàn học là của mình. Người bạn chưa quen nhưng không thấy xa lạ chút nào. Sự quyến luyến tự nhiên khiến cậu bất ngờ quá đến nỗi cậu cũng không tin có thật. Cậu đưa mắt thèm thuồng nhìn cánh chim nhưng tiếng phấn của thầy đã mang cậu trở về thực tại và tiếp tục học.
*Văn bản " Trong lòng mẹ"
Bé Hồng là kết quả của cuộc hôn nhân miễn cưỡng : người bố nghiện ngập còn người mẹ luôn khao khát tình yêu thương nhưng phải chôn vùi thanh xuân bên ông chồng nghiện ngập. Rồi người bố chết , mẹ bỏ lại con đi "tha hương cầu thực" trong sự ghẻ lạnh của họ hàng nhất là bà cô. Một hôm, bà cô gọi Hồng đến và hỏi có muốn vào Thanh Hoá với mẹ không. Nhận ra vẻ mặt rất kịch và tâm địa độc ác của bà cô, Hồng nén lại niềm thương nhớ mẹ và trả lời không muốn vào. Nhưng bà cô vẫn cố tình nói xấu mẹ Hồng khốn khổ, đã có con với người khác làm cho Hồng đau đớn, thương mẹ và căm phẫn những cổ tục đã đầy đoạ mẹ mình. Gần đến ngày giỗ bố, trên đường đi học về, Hồng thấy bóng người ngồi trên xe kéo giống mẹ. Chú đã đuổi theo và khi nhận ra mẹ, Hồng đã oà khóc nức nở.Hồng cảm thấy sung sướng và hạnh phúc vô cùng khi được ở trong lòng mẹ và quên hết lời độc ác của bà cô.
#hoctot