Vào giữa thế kỷ 19, những người làm thí nghiệm đã quan sát được tia sáng bắt nguồn từ bình thủy tinh được hút chân không có một dòng điện chạy qua. Ngài George Stokes đã đặt tên cho hiện tượng này là "huỳnh quang" theo tên của Fluorite
Hai nhà khoa học Michael Faraday năm 1840 và James Clerk Maxwell năm 1860 đã giải thích hiện tượng này dựa vào bản chất của dòng điện và ánh sáng.
Thomas Edison đã phát minh ra đèn huỳnh quang vào năm 1896
nhận được bằng sáng chế vào năm 1907 nhưng nó không được đưa vào sản xuất
Năm 1895 Daniel McFarlan Moore chứng minh những chiếc đèn dài 2 đến 3m sử dụng CO2 hoặc Nitơ để phát ra ánh sáng hồng hoặc trắng.