Trong đoạn trích trên, tác giả đã sử dụng những từ chỉ màu vàng thật đa dạng và phong phú. Nào là "vàng lịm, vàng ối, vàng giòn, vàng mượt" tất cả chúng đều tả màu vàng, nhưng là một màu vàng riêng biệt, đó là một biện pháp nghệ thuật điệp từ "vàng". Ngoài ra, tác giả còn kết hợp biện pháp so sánh; "lắc lư những chùm quả xoan vàng lịm không trông thấy cuống như những chuỗi tràng hạt treo lơ lửng" ; "những tàu lá chuối vàng ối như những đuôi áo, vạt áo", trông thật sinh động. Qua đó góp phần gợi lên vẻ mộc mạc không kém sự rộn ràng của ngày mùa, như là một báo hiệu của một ùa bội thu với cuộc sống ấm no, hạnh phúc.