Đáp án đúng:
Phương pháp giải:
- Xác định đúng vấn đề cần nghị luận: Hình ảnh người lái đò trong hai tình huống để làm nổi bật vẻ đẹp: dũng cảm tài hoa và tâm hồn bình dị.
- Biểu cảm, bình luận, phân tích, tổng hợp.Giải chi tiết:I. Mở bài
- Giới thiệu một số nét tiêu biểu về tác giả Nguyễn Tuân: Cuộc đời, con người và phong cách nghệ thuật đặc trưng của nhà văn.
- Nêu khái quát chung về tác phẩm “Người lái đò Sông Đà”: hoàn cảnh sáng tác, vị trí, giá trị nội dung, giá trị nghệ thuật.
- Hình ảnh người lái đò trong hai tình huống để làm nổi bật vẻ đẹp: dũng cảm tài hoa và tâm hồn bình dị.
II. Thân bài
1. Giới thiệu sơ lược về lai lịch xuất thân của ông đò:
– Tên gọi là người lái đò Lai Châu, đã 70 tuổi, làm nghề lái đò đã 10 năm.
– Chân dung: “Tay ông lêu nghêu như cái sào. Chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh, gò lại như kẹp lấy cuống lái; giọng ông ào ào như tiếng nước trước mặt ghềnh sông; nhỡn giới ông vòi vọi như lúc nào cũng mong một cái bến xa nào đó trong sương mù”.
=> Tên gọi và chân dung đã cho thấy phần nào công việc và phẩm chất cả ông đò.
2. Phân tích hình ảnh người lái đò trong đoạn trích:
a. Tình huống thứ nhất:
– Nắm chắc binh pháp của thần sông, thần đá; thuộc quy luật phục kích của lũ đá
– Biết từng cửa sinh, cửa tử trên thạch trận; nắm chắt quy luật của dòng nước sông Đà.
– Như một vị tướng lão luyện, dày dạn kinh nghiệm, bình tĩnh tiến vào trận địa và chỉ huy cuộc vượt thác tài tình vượt qua ba trùng vi.
=> Ông lái đò thể hiện vẻ đẹp của tài trí phi thường, dũng cảm tài hoa:
b. Tình huống thứ hai:
Là người có phong thái ung dung, ông nhìn thử thách bằng cái nhìn bình tĩnh và hùng dũng ngay cả lúc bị thương; không khoe khoang chiến công, thích những thú vui thanh tao…
=> Ông lái đò mang vẻ đẹp bình dị của những người lao động.
* Nghệ thuật:
Nhà văn sử dụng tri thức hội họa, điện ảnh, võ thuật, quân sự một cách tài hoa, uyên bác để diễn tả sinh động tài nghệ của nhân vật., đặt nhân vật vào tình huống đặc biệt để nhân vật bộc lộ phẩm chất…
3. Nhận xét về nét độc đáo trong phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
- Phong cách nghệ thuật: độc đáo, tài hoa, uyên bác của một nghệ sĩ suốt đời đi kiếm tìm cái đẹp:
- Nguyễn Tuân luôn nhìn sự vật, con người ở phương diện thẩm mỹ
- Nguyễn Tuân luôn đi tìm cảm hứng mạnh trong sáng tạo nghệ thuật: Tô đậm những cái phi thường để tạo cảm giác mãnh liệt, những ấn tượng đậm nét.
+ Ngôn ngữ phong phú, giàu chất hội họa: diễn tả được mọi sắc thái, mọi cung bậc, hình thù, màu sắc của SĐ -> văn “khoe tài”, “bậc thầy của ngôn từ”” người làm xiếc trên ngôn từ”…
+ Vận dụng kiến thức nhiều bộ môn nghệ thuật, ngành khoa học
III. Kết bài:
- Khái quát lại vẻ đẹp của ông lái đò trong đoạn trích đồng thời nêu quan điểm của bản thân về phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
- Nêu cảm nhận của bản thân.