Em đồng ý với cả hai ý kiến trên. Vì ta thấy nhân vật bé Hồng là người rất thương mẹ, mặc dù, mẹ chủ phải đi tha hương cầu thực ở Thanh hóa, không gửi thư, lời nhắn hay một đồng quà cho chú, nhưng Hồng vẫn yêu thương mẹ, tin vào mẹ. Chú đã xúc động, đau đớn và cay đắng khi nghe những lời nhục mạ của bà cô nói xấu về mẹ mình. ” Tình thương mẹ đã khiến Hồng trở lên già dặn” ý kiến ấy rất đúng .. Tuy vẫn còn ít tuổi, đầu óc vẫn còn non nớt ngây thơ nhưng chú bé Hồng biết cảm thông và hiểu rõ về mẹ. Chú hiểu rằng mẹ mình không có tội tình gì chỉ vì túng quá nên mẹ mới phải đi tha hương cầu thực, bỏ con ở lại. Dường như tình thương ấy đã làm bé Hồng trở nên khôn ngoan hơn, biết cảnh giác trước những lời nói trắng trợn, mỉa mai, tàn nhẫn của bà cô. Khi nói chuyện với người cô mình, mặc dù chú rất tủi nhục, đau đớn, xót xa nhưng chú vẫn kìm giấu cái cảm xúc tâm trạng của mình trước bà cô. Chú bé Hồng rất muốn vào thăm mẹ nhưng nhận ra lời nói cay độc của bà cô chú đã thôi và trả lời một cách tự tin. Hồng hiểu được nỗi đau của mẹ và căm ghét, phẫn uất trước những cổ tục đã đày đọa mẹ.