Mở bài: giới thiệu vấn đề
-Chiếc lược ngà của NQS viết về chiến tranh, nhưng lại là câu chuyện éo le và cảm động về tình cha con ông Sáu và bé Thu.
*Thân bài:
-Hoàn cảnh của ông Sáu: đ kháng chiến, xa nhà nhiều năm. Chưa một lần về thăm nhà và chưa biết mặt con
-Sau tám năm xa cách, ông được trở về nhà nghỉ phép. Nhưng trớ trêu thay bé Thu không chịu cha. Ông Sáu buồn và đau đớn vô cùng.Bé Thu nhận ra cha thì ông Sáu phải quay lại khu căn cứ
=> Đó là một cảnh ngộ éo le, sự mất mát của một trẻ thơ trong chiến tranh.
-Tình cha con sâu nặng
+) Ông Sáu nôn nao, vui sướng vì được về thăm con ( d/c)
+)Trong những ngày ở nhà, ông chẳng đi đâu, chỉ muốn gần con, nghe con gọi tiếng '' ba''
+)Gắp thức ăn cho con và bị từ chối một cách vô lễ -> tức giận đánh con và ân hận mãi
+)Lúc chia tay con, ông xúc đọng trào nước mắt. Vẫn chờ con gọi tiếng cha.
+)Ở khu căn cứ, luôn nhớ thương và gọi tên con.Dành thời gian làm chiếc lược ngà cho đứa con gái bé bỏng.
+)Khi bị thương, ông cố gắng trao cho đồng đội cây lược về cho con rồi mới yên lòng ra đi
=> Tình yêu thương của một người cha chiến trường thật sâu đậm, thiết tha.
- Bé Thu:
+) Biểu hiện khi đột ngột nhận cha ( ngơ ngác, mặt tái mét, thét lên...)
+)Lạnh lùng, thờ ơ trước sự quan tâm của cha
+) Được bà ngoại giải thích, nó hiểu và day dứt ( Trằn trọc không ngủ, thở dài như người lớn...)
+) Lúc ông Sáu sắp đi, tình cha con trỗi dậy mãnh liệt ( d/c)
=> Thu không nhận ba vì trong lòng em chỉ có một người ba duy nhất trong tấm hình chụp chung với má. Khi biết cha mình là một người lính, em luôn tự hào, hãnh diện.
=> Tình yêu thương cha sâu sắc và cảm động.
* Kết bài: Khẳng định lại vấn đề