I, Dàn ý tham khảo
A. Mở bài
- Giới thiệu cảnh mình sẽ tả là cảnh gì?
- Nêu ấn tượng về cảnh đó hoặc một đặc điểm nổi bật của cảnh đó
B. Thân bài
1. Có thể tả lần lượt từng phần của cảnh đó từ xa thế nào? Đến gần thì thế nào?
2. Tả kĩ chi tiết từng khu vực có những gì?
- Kết hợp tả màu sắc, âm thanh, tả một số hoạt động của con người ở nơi đó.
- Nêu thái độ tình cảm của những người đó, sử dụng các hình ảnh so sánh, nhân hóa phù hợp.
- Thời gian: hoàng hôn
- Nêu hoạt động của em khi ở đó
C. Kết bài
- Nêu tình cảm của em với cảnh đó.
II, Bài văn tham khảo
Đất nước ta có vô vàn những cảnh đẹp, nào là núi rừng trùng điệp, nào là cao nguyên bát ngát, là làng quê với những cánh đồng thẳng cánh cò bay, là thành phố với ánh điện lấp lánh. Nhưng đối với em biển mới mang vẻ đẹp hấp dẫn nhất khi hoàng hôn buông xuống.
Nếu như vào buổi sáng, khi mặt trời nhô lên là lúc ấy biển bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Chân trời như một dải lụa mềm màu hồng cuốn lấy không gian. Mây trắng lững thững trôi như soi mình dưới bóng nước. Mặt biển được phủ bằng áo choàng màu xanh ngọc bích. Sóng biển buổi sáng lăn tăn như những vũ công nhẹ nhàng dập dìu theo bản nhạc của thiên nhiên. Những ngọn đồi từ phía xa lờ mờ hiện ra trong làn sương sớm. Trên biển đã có nhiều người đi tắm biển sớm. Dân thuyền chài bắt đầu neo thuyền ra biển.
Thì vào buổi tối hay là khi hoàng hôn buông xuống, biển càng về đẹp càng mang vẻ đẹp lạ lùng. Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mừng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Em thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Em mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.