Từ " xuân " trong hai câu thơ " Trước lầu Ngưng Bích khoá xuân / Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung " được dùng theo nghĩa chuyển
Khoá xuân : Giam cầm tuổi thanh xuân ( Kiều bị lừa và bán tới lầu Ngưng Bích , nàng bị giam cầm trong lầu này chỉ có thể ngắm nhìn mọi thứ từ xa trong tuyệt vọng )