Tiếng gà gáy quen thuộc báo hiệu một ngày mới đã đến. Bắt đầu từ hôm nay, em đã được nghỉ hè. Sắp tới sẽ là những ngày tháng lang thang với lũ bạn nối khố của em trong xóm.
Là một vùng quê nhỏ ở ngoại thành Hà Nội, xóm của em vẫn còn mang vẻ mộc mạc, giản dị chứ chưa có những tòa nhà cao tầng hay những trung tâm thương mại hiện đại như trên phố. Trong xóm dù không phải là những ngôi nhà cấp bốn với mái ngói đỏ tươi như xưa nhưng bức tường gạch cũ kĩ, rêu phủ kín thì vẫn còn nguyên vẹn. Trong mỗi nhà, đều sẽ có một khu vườn nho nhỏ, trồng cả rau cho gia đình và có cả những cây ăn quả đang đến mùa kết trái.
Hôm nay là một ngày đẹp trời. Vừa mới nghe tiếng gà gáy, em đã thức dậy ngay chứ không ngủ cố thêm một chút như mọi ngày nữa. Mặt trời đã nhô lên sau lũy tre làng và đang tỏa những tia nắng ấm áp của ngày mới xuống vạn vật. Gió lùa nhẹ những đám mây khiến cho chúng cứ lững lờ trôi trên bầu trời. Trời hôm nay cao và trong xanh quá! Em cảm giác như bầu trời hôm nay như rộng hơn, rộng ra mãi. Em đứng trước hiên nhà hít thở không khí trong lành và vươn vai. Sương đã tan hết khi mặt trời vừa lên. Cái lành lành của buổi sớm được thay thế dần bằng cái nóng của ngày hè. Trên bãi cỏ và những chiếc lá còn đọng lại những hạt sương long lanh như những hạt ngọc. Em hay gọi những giọt sương trên lá mỗi buổi sớm là hạt ngọc trời vì nó tinh khôi và trong trẻo quá.
Ngoài vườn, vạn vật như được ông mặt trời đánh thức sau một giấc ngủ dài đêm qua. Những bông hoa hôm qua còn e ấp nụ đến hôm nay đã hé nở. Mùi hương hoa hồng được gió cuốn bay khắp cả khu vườn. Đó không phải là mùi hương đậm đặc, nồng nàn như hoa sữa mà chỉ là mùi thoang thoảng. Nhưng chỉ chừng ấy thôi cũng đã thu hút được biết bao nhiêu là ong bướm tới hút mật. Cạnh cây hoa hồng rực rỡ, có những bông hoa mười giờ đỏ rực cũng đang chuẩn bị bung nở. Hoa mười giờ không có mùi nhưng màu sắc của nó lại làm cho cả khu vườn bừng sáng lên. Ngoài đầu cổng, cây hoa giấy đã nở hoa nhiều lắm rồi. Từng bông từng bông hoa giấy đỏ, trắng, hồng xen kẽ nhau nổi bật trên nền lá xanh thẫm. Ong bướm cũng vì thế mà bay qua bay lại rộn ràng. Mỗi buổi sáng mùa hè, em đều thích đứng nhìn ngắm khung cảnh này. Nó mới đẹp và yên bình làm sao!
Những chú chim chao liệng trên bầu trời. Vừa bay vừa hót. Tiếng chim sơn ca trong trẻo, cao vút vang vọng trên bầu trời cao rộng. Những chú chim sâu lích rích nhảy giữa các luống rau, vạch lá tìm những con sâu xanh đậm, béo mập rồi sung sướng mang về cho lũ con. Những chú tu hú đậu trên cây vải kêu “tu hú” là vải đã chín đỏ mọng trên cành rồi. Xa xa, trên cành nhãn, cái tổ bồ câu xinh xắn được ông em làm thật khéo đặt lên, những chú chim bồ câu lông trắng muốt đang gật gù, cất lên từng tiếng “gù gù” đặc trưng của mình. Những âm thanh ấy hòa quyện lại với nhau như một bản hòa nhạc của buổi sớm. Thứ âm thanh quen thuộc ấy có lẽ sẽ là điều mà em nhớ nhất mỗi lúc xa nhà.
Mấy cây ăn quả trong vườn cũng đã bắt đầu ra hoa kết trái rồi. Cây nhãn với từng chùm hoa nhỏ xíu, màu vàng, lấp ló trong tán lá mang hương thơm ngòn ngọt thật dễ chịu. Chẳng bao lâu nữa, cây nhãn ấy cũng sẽ lúc luỷu từng chùm quả mà thôi. Cây đu đủ cao vút, thắng đứng vươn lên trời cũng đã có những quả to, chín vàng, bám trên thân cây như những chú lợn con bám mẹ. Nhưng em thích nhất vẫn là cây mít. Mít đã ra quả từ đầu tháng năm rồi, giờ quả của nó cũng phải to bằng bốn năm cái bát ô tô gộp lại. Mùi mít chín thơm lừng, chẳng cần có gió mà mùi hương ấy cũng bay vào làm ai cũng cảm thấy háo hức.
Dưới gốc cây nhãn, mẹ con chị gà đang thơ thẩn kiếm ăn. Chị gà mái với bộ lông bóng mượt, óng ánh mải miết bới đất tìm giun. Tìm được con giun béo mập nào, chị lại tục tục gọi lũ con, chia mồi cho chúng. Chị quăng con giun xuống rồi đứng nhìn lũ con háu ăn tranh nhau. Có vẻ như lũ gà con thích chí lắm, theo sát mẹ, cũng học chị gà mái dùng chân và mỏ để bới đất. Thế nhưng cái mỏ quá nhỏ và những cái móng ở chân chưa cứng cáp nên chúng chẳng đào được. Bông gà mẹ kêu lên quang quác, đôi cánh vỗ phành phạch không ngừng. Lũ gà con thì nhốn nháo chạy lại núp dưới đôi cánh rộng của gà mẹ. Thì ra có một con diều hâu đang lao nhanh từ trên trời xuống. Gà mẹ vừa bảo vệ lũ con, vừa mổ, vừa đạp liên tiếp vào con diều hâu. Em không hiểu chị gà mái lấy đâu ra sức mạnh để có thể đánh lại con diều hâu to gấp đôi mình, với những móng vuốt sắc nhọn đề bảo vệ cho đàn con của mình. Cuối cùng thì con diều hâu gian ác cũng phải bỏ đi trước những cú đạp như vũ bão của gà mẹ. Lũ gà con núp dưới cánh mẹ lại chui ra ngoài, tiếp tục kiếm ăn và tranh giành nhau miếng mồi.
Một buổi sáng mùa hè thật vui vẻ. Khởi động ngày mới là những gì thật thân thuộc với làng quê, xóm ngõ nhỏ này. Khu vườn nhỏ trước nhà chính là nơi đã nuôi dưỡng tuổi thơ đầy màu