Trong cuộc sống của tôi, tôi đã có một người luôn sẵn sàng chia sẻ nỗi buồn, niềm vui cùng tôi, động viên tôi lúc tôi gặp khó khăn. Người đó không ai khác là người bạn thân của tôi
Cũng như bao người khác, tôi cx có một người bạn thân, bạn ấy tên là Thành Luân. Luân có dáng người cân đối, khuôn mặt chữ điền và đôi mắt màu đen nháy. Mái tóc của bạn ấy luôn được cắt tỉa gon gàng. Tính cahcs của bạn ấy hồn nhiên, vui tươi. Trong các giờ học, bạn ấy luôn liên tục giơ tay phát biểu xây dựng bài. Không những thế, Luân còn là người nghiêm túc trong giờ học, từ đầu năm đến giờ, bạn ấy chưa nói chuyện 1 lần nào cả. VÀ đặc biệt hơn nữa, bạn ấy còn hc giởi nhất lớp em, bạn ấy đã nhiều lần thi học sinhg giởi và mang lại vinh quang cho lớp.
Tuy nhiên có một câu chuyện giữa tôi và Luân khiến tôi nhớ mãi. Hôm đó là giờ toán, tôi bị mất quyển vở, tôi quay sang hỏi Luân là có lấy vở của mình không nhưng Luân nói
- Không, tớ ko lấy, từ đầu tiết tớ đã không thấy vở của cậu đâu rồi
Nhưng, tôi không tin lời Luân và cứ cho là khăng khăng khảng định là Luân lấy, sau đó, tôi là Luân giận nhau. Không ngờ đến, sáng mai tôi đi học thì thấy Đức cầm quyển vở Toán của tôi chạy lại và nói với tôi
- Quyển vở toán của cậu nè, hôm qua tớ không ghi , lúc đó tớ mới hoảng hốt vì sợ cô sẽ kiểm tra vở, nên tớ đã lấy mượn vở cậu nhưng không nói. Tớ thực sự xin lỗi cậu rất nhièu
Nghe đên đây tôi mới hiểu là ra là mình sai vì đã chô là Luân lấy vở toán của mình. Tôi vội vàng chạy đến xin lỗi Luân, bạn ấy ns
- Cậu hiểu ra là tốt rồi, tớ không giận cậu đâu. Mà từ nãy hãy rút kinh nghiệm nhé, đừng nên cho là người khác làm khi mk ko có đủ chúng cứ nx nhé !
Tình bạn là một hứ không thể thiếu rong đời sống của cúng ta. Vì không có tình bạn tì cuộc sống của chúng ta rất vô nghĩa. Vì vậy hãy trân trọng tình bạn của mình, đến khi không có ai chơi thì chúng tta sẽ bị cô lập.
Xin hay nhất ạ