Cảm nhận về mái trường của em :
Với cuộc đời mỗi người , quãng đời học sinh là tuyệt vời , trong sáng và đẹp đẽ nhất . Quãng thời gian quý báu ấy của chúng ta gắn bó với biết bao ngôi trường yêu dấu . Có người yêu ngôi trường tiểu học , có người lại nhớ mái trường mầm non . Nhưng với tôi , hơn tất cả tôi yêu mái trường cấp hai - nơi tôi đang học - đơn giản bởi chính nơi đây tôi đã và đang lưu giữ được những cảm xúc thiêng liêng nhất
Ngôi trường của tôi là một ngôi trường mới , khang trang và đẹp đẽ với những dãy nhà cao tầng được sơn màu vàng , được lợp mái tôn đỏ tươi . Từng phòng học lúc nào cũng vang lên lời giảng bài ân cần của thầy cô , tiếng phát biểu dõng dạc , hay tiếng nói cười hồn nhiên , vô tư , trong sáng của những bạn học sinh . Sân trường rộng rãi , thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi , xào xạc lá và những cơn gió nhè nhẹ . Đây thật là nơi lí tưởng để chúng tôi chơi đùa
Tôi yêu lắm sân trường này . Mỗi khoảng đất , mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỉ niệm của tôi về những lần đi học hay chơi đùa cùng bạn bè hay cũng co thể là những buổi dọn vệ sinh vất vả mà vui không kể xiết . Cây vẫn đứng đó , lá vẫn reo vui như ngày tôi vào lớp Sáu , ngỡ ngàng nhìn khoảng sân đẹp đẽ - thứ tài sản quý báu mà bắt đầu từ ngày ấy tôi cũng được ''chia phần'' ! Vâng , mọi thứ vẫn vẹn nguyên chỉ có chúng tôi đang lớn lên . Thấm thoắt hơn một năm đã trôi qua , giờ tôi đã là học sinh lớp Bảy ... Thời gian ơi , xin hãy ngừng trôi để tôi mãi là cô ( cậu) h/s trung học cơ sở , để tôi được sống mãi dưới mái ̀trườ̀ng ̀này !
Và nơi đây cũng lưu giữ (phần tiếp theo la kể các kỉ niệm với những thầy , cô giáo ,, bạn bè )
Kết bài : Tôi sẽ lại học ở những ngôi trường mới , có những người thầy cô , bạn bè mới ,... liệu những th́ng ngày đẹp đẽ còn được kéo dài lâu ? Có nhạc sĩ nào đã viết : '' Tuổi thơ như áng mây , rồi sẽ maĩ bay về cuối trời . Thời gian xóa những kỉ niệm dấu yêu .'' Vậy thì tôi mong có thể gửi lòng mình vào nơi cuối trời ấy để mãi được sống bên mái trường thân yêu này . Thời gian trôi đi , tuổi thơ trôi đi như những làn sóng dập dềnh ra khơi ko thể trở lại . Nhưng cũng có một thứ mãi ở lại cùng tôi , đó chính là hình bóng mái trường cấp hai yêu dấu .