$Vy$ $gửi$
Cảm xúc của nhân vật tôi đã được thể hiện rõ trong văn bản Tôi đi học của Thanh Tịnh khi cùng mẹ đi tới trường. Đó là cảm xúc được cảm nhận theo trình tự thời gian . Chúng ta có được những hình dung ban đầu về dòng tâm trạng của cậu bé qua hình ảnh đầy tình cảm là mẹ cầm tay con dắt đi trên con đường làng quen thuộc. Sự thay đổi trong tâm trạng là sự biến đổi của mạch cảm xúc khi mọi thứ vốn thân quen nay xa lạ. Xa lạ và mới mẻ bởi lòng em xốn xang trong xúc cảm không nguôi. Đó là cảm giác trang trọng và đứng đắn trong chiếc áo vải dù đen dài, cùng mấy quyển vở mới trên tay. Bàn tay cẩn thận, nâng niu mấy quyển vở, lúng túng muốn thử sức nên xin mẹ được cầm cả bút, thước như các bạn khác. Khi nhìn thấy ngôi trường ngày khai giảng, "tôi" thấy ngạc nhiên vì sân trường hôm nay dày đặc cả người, ai cũng ăn mặc sạch sẽ, gương mặt tươi vui và sáng sủa. Ngôi trường vừa xinh xắn vừa oai nghiêm khác thường, “tôi” cảm thấy mình bé nhỏ, do đó lo sợ vẩn vơ. Cảm xúc được đẩy lên khi nhân vật tôi được gọi vào lớp, xếp hàng và rời vòng tay mẹ để đến với thế giới mới. Có lẽ trogn lòng nhân vật tôi, cái bỡ ngỡ, cái sợ hãi e dè đều có nhưng hơn cả là dòng mạch cảm xúc hỗn độn của những trải nghiệm lần đầu và khiến ta đồng cảm, thấu hiểu vô cùng!