Mẹ em rất đẹp,không phải đẹp mà là vô cùng đẹp.Bời vì em em từng là vị ân nhân của em,đã bao lần ốm nặng vì vậy những lần đó nó đã khắc sâu vào em.Nó đã trở thành 1 kỉ niệm khó phai,hôm đó em ốm nhưng khi biết chuyện dù đi về có mệ tới mức nào mẹ cx cố pha em bát cháo và làm hết vc nhà rồi sóc thuốc cho em xong vc mới đi ngủ.Và sáng mai là e khỏi bệnhNằm 1 mk nghĩ về hành động đẹp đẽ đó e thấy thấy hạnh phúc e mong rằng em có thể giúp mẹ nhiều